Cửa thang máy đột nhiên mở ra, Tam Phúc lại gọi Gia Di một tiếng, cô cảnh sát trẻ giống như thể không nghe thấy tiếng gọi của anh ấy.
Điều bất ngờ tiếp theo, ngay sau đó, chỉ trong chớp mắt, cô thậm chí còn nằm trên mặt đất, ghé sát xuống dưới cửa sắt, cẩn thận ngửi ngửi.
Phương Trấn Nhạc nhìn Gia Di chằm chằm mấy giây, vẫy vẫy tay với Tam Phúc, rồi nhanh chóng đi tới bên cạnh Gia Di, cúi người xuống, ngồi bên cạnh nghiêm túc hỏi cô: “Có chuyện gì vậy?”
Gia Di quay đầu nhìn người đàn ông đang ngồi xổm bên cạnh mình, cau mày, nói với vẻ vô cùng nghiêm túc: “Anh Nhạc, tôi ngửi thấy một mùi rất lạ.”
“…” Phương Trấn Nhạc nhìn cô chằm chằm, quan sát một lúc lâu, sau đó anh im lặng, cũng cúi xuống bên dưới, ngửi thử.
Căn D được lắp hai lớp cửa, bên ngoài là một lớp cửa sắt, bên trong là một cánh cửa lớn màu xám tro. Cửa bên trong nhìn qua khá kín đáo, nhưng bên dưới lại có một khe hở, chắc là vì khung bọc cửa bằng sắt ở bên dưới lâu ngày bị mòn, dần dần tạo thành vết lõm.
Anh ra sức ngửi cả một lúc lâu, rồi bỗng nhiên nhíu mày lại.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play