Vương Dũng Đào nói tới đây, lại có chút đắc chí.
Phương Trấn Nhạc và Gary lại liếc nhau, trong túi nilon đựng thi thể, bọn họ không phát hiện thắt lưng.
Nếu kẻ giết người đã lấy nó, vậy tại sao kẻ giết người lại lấy thắt lưng của anh ta?
“Hình như quần cũng là màu đen, người Đại Lục đều ăn mặc rất tối giản, bọn họ thích mặc màu đen, màu xám, hoặc là phối ba màu đen trắng xám, cũng rất hướng nội. Trước kia tôi còn thường gặp người Đại Lục mặc màu đỏ, nhưng hiện tại những người tới đây buôn bán đều không ăn mặc như vậy nữa." Vương Dũng Đào nói tới đây, lại nghiêng đầu nhớ lại:
“Giày thì hình như là một đôi màu xám… Cũng có thể là màu đen, cái này tôi thật sự không nhớ rõ lắm. Nhưng mũi giày rất tròn, cái này tôi nhớ, đôi giày trông rất đáng yêu, không hợp với khí chất ăn mặc của anh ta.”
Nói xong, Vương Dũng Đào còn lắc đầu.
Áo, quần và giày đều giống nhau, lúc này mấy người Phương Trấn Nhạc đã xác định hơn phân nửa Chu Kiến Quốc chính là người chết.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play