"Chúng tôi lần theo biển số xe và loại xe mà ngư dân đó mơ hồ nhớ được, chạy đến mấy cửa hàng xe gần đó, lại nhờ thêm đồng nghiệp cảnh sát giao thông hỗ trợ, cuối cùng cũng tìm được người kia.”
"Kết quả thì sao, haiz, chạy tới hỏi mới biết được, người phụ nữ kia thất tình, xách theo quà lúc hẹn hò mà bạn trai tặng cho mình, còn có nhật ký của mình, đem tới bờ biển đốt hết, nói để tạm biệt quá khứ." Bàn tay Tam Phúc đập xuống bàn, nói một cách giận dữ:
“Tốn công vô ích!”
"Biên độ thời gian vụ án quá lớn, thời gian cách quá lâu, cho dù thật sự có người nhìn thấy hung thủ, chỉ sợ cũng đã sớm quên mất." Lâm Vượng Cửu cũng thở dài, bọn họ thật sự đã cố gắng hết sức.
“Mò kim đáy bể mà." Tam Phúc xoa xoa thái dương.
Gia Di lấy đĩa nhỏ trên bàn đưa cho Tam Phúc và Lâm Vượng Cửu: "Ăn chút đồ ngọt đi, tâm trạng sẽ tốt hơn một chút.”
Tam Phúc ngẩng đầu nhìn Gia Di một cái, bàn tay sờ cốc hồng trà nóng kia, đồ uống ấm và đồ ngọt an ủi thể xác và tinh thần của anh ấy, xoa dịu tâm trạng chán nản sau khi chạy bên ngoài hơn nửa ngày mà vẫn gặp khó khăn... Có Dịch Gia Di ở tổ B, cô thật sự đã mang đến rất nhiều khoảnh khắc ấm áp.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play