Phương Trấn Nhạc hít sâu một hơi, nuốt nước miếng một cái, anh đột nhiên nhận ra bản thân mình đang khát, anh nhíu mày nhịn xuống định nói tiếp thì Dịch Gia Di đã cầm theo một chai nước khoáng đi tới, không biết cô lấy được ở đâu.
Anh gật đầu rồi mở nắp uống một ngụm mới tiếp tục: "Chúng ta đều từng dùng khăn giấy nên biết rõ nó dính nước sẽ lập tức thấm ra ngoài. Theo suy tính của pháp y Hứa thì dù cho có bọc bốn năm lớp khăn giấy cũng không thể chắc chắn không để lại dấu vết gì trên cán dao với lượng máu phun ra lúc dao đâm vào cơ thể."
"Mà bây giờ cán dao lại trơn bóng không có chút manh mối nào, điều này nói rõ hai thứ, hoặc cô ta đã bọc rất nhiều giấy cứng không dễ rơi ra mảnh vụn hoặc cô ta sử dụng một miếng vải đủ độ dày."
Dịch Gia Di nhanh chóng viết xong ghi chép, cô chỉ cảm thấy quá trình điều tra của sir Phương rất đáng quý, về nhà cô còn phải nghiêm túc đọc và học tập, không thể để sót một chữ.
"Vậy thì thứ này không thể ăn được." Cả khuôn mặt của Gary nhăn lại, cậu ấy lại hỏi: "Nếu không chúng ta dẫn Trịnh Lệ San đi chụp X Quang đi."
"Chắc hẳn hung thủ có sự tính toán tỉ mỉ hơn, nếu cô ta đã chuẩn bị dao trước thì cũng đã xác định phương pháp để che dấu vân tay của mình nên không đến mức phải ăn luôn một cục giấy lớn hay một miếng vải dày. Với lại, nếu hung thủ cầm thứ gì trong tay đi qua đi lại cũng sẽ làm cho người khác để ý." Phương Trấn Nhạc rũ mắt nhìn vào lòng bàn tay của mình, các đường vân tay liên tục chuyển hướng giống như sự đan xen giữa hàng ngàn manh mối với nhau.
Anh cần phải tìm ra manh mối quan trọng nhất, sợi dây chủ yếu nhất, nó nhất định đang được giấu ở chỗ nào đó!
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT