Cô nói chuyện với chú Cửu và Lưu Gia Minh một lúc, bọn họ mới đồng ý sau khi Ngô San Vinh tỉnh sẽ cho Đinh Bảo Thụ vào trong.
Nhưng thả người vẫn hoàn thả người, ít nhiều gì vẫn thấy không yên tâm, thi thoảng Lưu Gia Minh lại đứng dậy lén lút nhìn vào thông qua cửa sổ nhỏ trên cửa, chỉ thấy Đinh Bảo Thụ đặt cốc trà sữa Frappuccino lên cái tủ nhỏ bên cạnh giường bệnh, sau đó ngồi không, cũng không nói chuyện hay làm gì hết.
“Có được không đó? Thế này không phải lãng phí thời gian hay sao?” Lưu Gia Minh đi lại bên ngoài cửa, vò đầu bứt tai.
Lâm Vượng Cửu oán trách vẫn hoàn oán trách, nhưng người già luôn có khí chất yên tĩnh của người già, ông ấy ngồi đó đọc báo, nhìn dáng vẻ tùy hứng cho dù Dịch Gia Di có dẫn một bà đồng vào trong thì ông ấy cũng chẳng để ý, hai chân ông ấy vắt chéo, đôi mắt không thèm nâng lên nhìn lấy một cái.
“Ngồi xuống một lúc đi anh Gia Minh.” Dịch Gia Di cố gắng an ủi, Lưu Gia Minh lại chỉ thở dài.
Cậu rất lo lắng khi lên tòa, lỡ như Trương Đại Phúc thật sự có được sự đồng cảm từ thành viên bồi thẩm đoàn nào đó thì có khả năng sẽ xuất hiện biến số, có tội biến thành vô tội thì không có khả năng, nhưng nếu như giảm nhẹ mức hình phạt…
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT