Phương Trấn Nhạc liếc nhìn cô, trông yểu điệu như thế, đúng là hình mẫu mà hung thủ sẽ nhắm vào, chỉ sợ là cô không có năng lực phản kháng mà thôi, nhưng thấy cô tích cực như thế thì anh cũng không từ chối nữa, gật đầu đồng ý:
“Tối nay khi đến Dịch Ký ăn cơm thì bàn bạc thêm với anh cô vậy.”
“Được rồi, tan làm trước đi, chúng ta đến Dịch Ký ăn cơm. Mọi người muốn đi cùng hay lát nữa gặp nhau ở Dịch Ký?” Phương Trấn Nhạc hỏi Du Triệu Hoa.
“Đi cùng đi, bọn tôi về chuẩn bị một số thứ rồi đến phòng làm việc của anh để tập hợp.”
“Thôi không cần đâu, tôi phải làm một số thủ tục thả thằng nhóc Đại Lục kia ra, ba tháng trước cha mẹ cậu ta vẫn còn sống nên vẫn chưa bắt đầu đi bán bánh bao dạo, hiềm nghi cậu ta đi bán dạo để tìm kiếm người bị hại cũng được loại trừ. Gia đình hạnh phúc, không hề có động cơ và hoàn cảnh để gây án. Hơn nữa vôi phát hiện ở nhà cậu ta khác với loại vôi được phát hiện trên thi thể, chúng ta không có lý do nào có thể trở thành chứng cứ để bắt giam cậu ta cả. Thôi thì thả cậu ta về nhà để đốt giấy tiền cho cha mẹ mình vậy.”
Phương Trấn Nhạc chỉ ra ngoài cửa sổ:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT