Thấy hai cô gái đều đang nghiêm túc đánh giá cấu tạo của toa tàu, cũng không thả lỏng cảnh giác, vẻ thưởng thức ẩn trong đôi mắt người phụ nữ trung niên càng đậm.
Người phụ nữ trung niên kia tự xưng là mẹ Trương, là người quản lý đoàn tàu này. Bà ấy cũng không giấu diếm, bắt đầu giới thiệu cho hai người.
“Hẳn là các cô đều thấy thông báo ở trên cây thường xuân nên mới đến đây đúng không? Tàu điện ngầm này là do những nhân viên sống sót trong căn cứ cùng nhau làm ra, tốn rất nhiều công sức, chúng tôi muốn mang những người sống sót trong nội thành đến trú ngụ tại căn cứ, nhưng trước mắt chỉ có mấy khu vực đặc biệt mới có thể lái tàu dẫn người đi vào bên trong, giống như khu thương mại ngầm, đều có một cánh cửa để người ta đi vào con đường ngầm an toàn, đi bộ xuống.”
“Đi bộ?” Bạch Duyệt Khê bắt được trọng điểm: “Có rất nhiều con đường khác nhau, đều có thể đi đến căn cứ ngầm sao?”
“Điều này cũng không sai, nhưng địa điểm an toàn chỉ có 12 điểm mà chúng tôi đã đánh dấu.”
Trên lá dây thường xuân có viết 12 địa điểm, đa số đều là ga tàu điện ngầm, lúc trước Bạch Duyệt Khê còn đang suy nghĩ nếu dùng tàu điện ngầm đến đón người sống sót vậy thì người buôn bán ở khu thương mại ngầm sẽ ra sao, không ngờ không phải toàn bộ ga tàu điện ngầm đều có thể vào ngồi.- Bản edit thuộc quyền sở hữu của 𝖙y𝖙novel chỉ đăng tải duy nhất tại ứng dụng tყt.
“Hiện tại một ngày sẽ có hai tuyến, 12 điểm an toàn, thông thường chỉ có 6 nơi mà tàu điện ngầm chạy qua, người sống sót ở nơi khác sẽ dựa theo chỉ dẫn ở con đường ngầm đi bộ một đoạn, vì thế, so với ngồi tàu thì đi bộ bên chỗ chúng tôi còn nhanh hơn, mỗi lần tàu điện ngầm hoạt động hầu hết chỉ để chuyển vật tư, chẳng qua xem ra hôm nay có thêm mấy hành khách là mọi người.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT