Dưới thời tiết này có rất ít đồ dùng được cho nên rất nhanh họ đã dọn xong hành lý.
Ông Đặng và nhóm người Tưởng Miêu Miêu chia ra hai chiếc xe chuẩn bị cùng rời đi, nhà Tưởng Miêu Miêu có bốn người một con chó, thật sự là ngồi không đủ nên để Cố Tiêu Tiêu mang theo Oreo qua xe khác ngồi.
Bạch Duyệt Khê còn thấy Tưởng Miêu Miêu ôm cái chậu bằng đất sét có chứa cây bụi gai trong lòng ngực.
“Đây là bản thế của Gai Nhỏ, đợi sau khi em chuyển nhà xong là có thể tiếp tục sinh trưởng.”
Lúc bọn họ đang vui mừng vì chuyển nhà, trong tòa nhà cũng có không ít nhóm hàng xóm chú ý đến, đa số mọi người đề đã ra ngoài bưng vác vật tư hoặc là thực hiện ít giao dịch, trong tòa nhà chỉ còn lại vài người lớn tuổi, hoặc là nói toàn là những người không có bất cứ năng lực gì.
“Tiêu Tiêu, mọi người muốn đi đâu vậy?”
“Khu biệt thự à? Bên kia hoang vu hẻo lánh, trong núi cũng đều là động vật biến dị, nào có tốt như tòa nhà chúng ta.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play