Bạch Duyệt Khê nhanh chóng hiểu những lời mà Vương Kiến Quốc không nói ra, những người mất đi trong đêm đầu tiên có lẽ chỉ là một con số, nhưng đối với những người sống sót mà nói thì những thứ mà người chết để lại lại quan trọng hơn, đồ ăn thức uống mới là thứ có thể cứu mạng.
Thật ra với năng lực đặc biệt của ông Đặng, chỉ cần có người biết ông ta có thể chống được ánh sáng trắng thì khả năng rất cao tòa nhà A sẽ trở thành cái đích để mọi người chỉ trích, nhưng cố tình trong tòa nhà của bọn họ còn có một Tưởng Miêu Miêu.
Một văn một võ phối hợp hoàn mỹ, lại là người quen nhiều năm của nhau cho nên có thể thống nhất được trong rất nhiều việc lớn.
Bụi gai vây xung quanh tòa nhà, trừ người một nhà thì ai cũng không thể vào, cũng không thể ra.
Cách sống của người dân tòa nhà A dường như không cách nào có thể bắt chước được.
Nhưng họ nuôi quá nhiều chó cũng chưa chắc đã là điều tốt.
Người đàn ông da đen sờ sờ đầu buồn rầu nói: “Nếu có thể, bọn em cũng không muốn thường xuyên đến siêu thị dọn đồ về đâu, nhưng đồ ăn trong tòa nhà thật sự tiêu hao quá nhanh.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT