“Duyệt Duyệt!”
Người đầu tiên nhảy ra khỏi bờ đón cô là các con vật, một bóng dáng màu trắng lao nhanh gần như đang cưỡi trên sóng xông về phía Bạch Duyệt Khê.
Bạch Duyệt Khê vẫy tay bảo đám động vật đừng xuống nước để tránh bị ướt lông khó chịu, đến khi đó lạnh tai thì cảm mất.
Mắt thấy khổng tước sắp đi xuống, ngay cả chuột bay cũng bắt đầu nhảy ra bờ biển, cô đành nhanh chóng tách biển ra, chớp mắt một ngọn sóng cao hơn mười mét đẩy cô lên cao.
Bọt nước nổi bùm bùm cuối cùng xối lên cả người đám Nhóc Con nhưng ai cũng rất vui vẻ, Duyệt Duyệt của bọn họ đã về, trở về nguyên vẹn không hề bị thương! Với lại mùi hương cũng thơm hơn trước rất nhiều!
Con mèo sư tử cọ khuôn người to vào lòng bàn tay cô, thật sự rất nhớ Duyệt Duyệt. Tuyết Mễ vẫn giống như cũ luồn qua cổ tay cô quấn lại. Còn khổng tước tuy không lớn lắm, cũng không có bộ lông xù như mèo sư tử nhưng nó vẫn muốn dụi đầu vào lòng bàn tay bên kia của Bạch Duyệt Khê nhưng bỗng phát hiện ra nơi đó có thứ gì đó đang phát sáng.
Ý, đây là gì vậy?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT