Sau khi từ bỏ nghi ngờ về vấn đề hàng không ra, Bạch Duyệt Khê liền đưa tay lên xoa đầu, ngoại trừ cơn đau đầu thường xuyên thì không có cảm giác khó chịu nào khác sau khi ngất đi và tỉnh dậy, nói đúng hơn là cô cảm thấy rất sung sức, hoàn toàn không có cảm giác như đã bị trôi nổi trên biển cả một ngày.
Nhưng vấn đề về đồ ăn không được ổn lắm. Không phải cô không bắt được cá, chỉ là cô không nhớ trước đây mình ăn khỏe như thế.
Buổi trưa sau khi thu dọn những vật dụng cần thiết cho buổi tối xong, cô đi tới gần biển, dùng nhành cây cắm vào hai con cá biển mập mạp, ban đầu cô nghĩ mình có thể chăm sóc chúng ít nhất hai ngày nhưng ai ngờ hai con cá to bằng cánh tay đó không đủ cho cô ăn.
Nhưng lúc này đã là hoàng hôn, giờ mà xuống nước bắt cá thì có hơi nguy hiểm.
Đúng lúc đang có thủy triều, tầm nhìn trống trải, cô âm thầm suy tính rồi xác định chỉ số an toàn khá cao, vì thế nhân lúc còn thời gian, cô nhanh chóng nhặt lá chuối đựng đầy hải sản lên.
Vì không có công cụ bắt hải sản chuyên nghiệp nên Bạch Duyệt Khê chỉ chọn mấy đồ biển cô biết, như bạch tuộc hay cua và sò để ăn.
Bạch Duyệt Khê mang theo số đó đi nhanh về phía sườn núi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play