Đột nhiên, lão A khẽ kéo quần áo Hồng Đào, nói: "Cô có nghĩ những người từng mất tích trên đảo đã chạy đến đây không?”
Bạch Duyệt Khê tai thính, quay đầu lại hỏi: "Mất tích?"
Lão A chớp chớp mắt, mím môi: “Lần đầu tiên khi thành phố ngầm trở thành một hòn đảo, trung tâm chỉ huy đã đưa ra thông báo nhưng vẫn còn một số ít hạm đội ra ngoài đánh cá riêng, tất cả đều biến mất , chúng tôi chỉ tìm thấy những chiếc thuyền trống rỗng. Hơn nữa, không có dấu hiệu đánh nhau.”
Anh ấy vuốt cằm nghĩ: “Mấy người đó toàn là những kẻ cần tiền không cần mạng, sau khi thiên tai xảy ra lại xem vật tư còn quan trọng hơn sự sống, nếu có chỗ như này, không cần bọn họ ra sức mà vẫn có được đồ miễn phí thì bọn họ sẽ tự chui đầu vào lưới thôi.”
Hồng Đào áp máy truyền tin lên tai, phát hiện vẫn không thể liên lạc được với tàu ngầm. Cô ấy đành gấp cuốn sổ lại nhắc lão A:
"Những người coi thường quy tắc của thành phố nấm tự mình ra khơi sẽ phải tự gánh chịu hậu quả. Chuyện chính của chúng ta lần này là thăm dò tình hình, vì vậy đừng làm điều gì dư thừa."
Lão A: “Tôi chỉ tò mò thôi. Nếu những người đó tìm được một nơi như vậy, phỏng chừng đã vui đến quên cả trời đất rồi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT