"Loại năng lực này của cô có thể dùng được trên người những người khác không?” 
Nói xong, bà lập tức giơ cổ tay lên, muốn Bạch Duyệt Khê làm thí nghiệm trên người mình trước.
Bạch Duyệt Khê nhướng mày: “Thứ này giống như cổ trùng vậy, nếu bị tôi gieo ‘xương cá’ thì sẽ trở thành ‘lãnh dân” của tôi, thậm chí có thể bị tôi khống chế, giống như tên bác sĩ đã đào tẩu khỏi căn cứ của mọi người trước đây vậy. Chẳng lẽ dì không sợ mọi người trong căn cứ đều trở thành con rối của tôi sao?”
Trương Nguyên Hân gật đầu: “Tôi biết, nhưng nếu ngay cả chút tín nhiệm này cũng không có, sao cô có thể bằng lòng tiếp nhận mấy vạn người trong căn cứ chứ?”
Bạch Duyệt Khê phát hiện ra mẹ Trương thông minh hơn cô tưởng.
Tất nhiên, việc kiểm soát mười hoặc hai mươi người không thể so sánh với việc kiểm soát toàn bộ căn cứ hàng chục nghìn người.
Mẹ Trương không chỉ đang tin tưởng nhân phẩm của cô mà còn muốn nói rằng cô không thể kiểm soát hàng chục nghìn người cùng một lúc. Nhưng sự tin tưởng thì vẫn cần phải có, để cô gieo mầm cá của mình. Nếu có thể đổi lấy khả năng di chuyển dưới nước thì tương đương với việc cho hàng vạn người một phần bảo hiểm. Dù sao thì việc làm quần áo* miễn phí cho mấy chục nghìn người là không thể.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play