Bạch Duyệt Khê còn chưa nói được hay không được mà chỉ cúi đầu đánh giá bao tay da cá trong tay.
Cô nhớ thứ này, loại da cá này cũng là trang bị đặc biệt của thành phố nấm trong thời kỳ ánh sáng trắng, hiện giờ nó vẫn là tài nguyên đắt giá như trước.
Lần này cô đến đây cũng muốn đổi một ít loại da cá này mang đi, thiên tai bùng nổ nên đương nhiên sẽ có quái vật ra đời, có thể phòng bị được trang bị tránh sự ô nhiễm cũng có tác dụng lớn.
Mẹ Trương còn chưa gật đầu chấp nhận giao dịch tương lai này mà cây nấm nhỏ đã nhảy nhót đồng ý trước, còn chủ động bảo mẹ Trương để cô trở thành hội viên, chỉ thiếu nước nói thẳng là không cần đưa tiền nữa.
Mẹ Trương chỉ có thể trừng to mắt nhỏ với kẻ ăn cây táo rào cây sung là nấm nhỏ, sau đó bà tiếp tục giải thích với mọi người.
“Da cá trừ có tác dụng phòng hộ thì còn có thể cung cấp oxy trong một khoảng thời gian ngắn khi mọi người ở dưới nước.”
Tạm thời Bạch Duyệt Khê không nói cho Trương Nguyên Hân rằng cư dân trên đảo của mình có thể tiến hóa ra chuyện mang cá, cho dù ở dưới nước có người giở trò thì ít nhất cũng có thể đánh cho hắn không kịp trở tay.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play