Mặt trời dần ló rạng, người thực vật thủy sinh như thủy triều rút xuống mặt nước, trở về vùng biển ấm áp rộng lớn.
Bạch Duyệt Khê nhăn mũi ngửi mùi tanh nồng, dựa vào người Chu Trạch Phương, lẩm bẩm một câu: “Lạ thật, em sử dụng nhiều sức lắm sao? Sao lại thấy đói thế nhỉ?”
Chu Trạch Phương nhìn những thi thể ngang dọc trên bờ biển, sắc mặt vẫn bình tĩnh: “Đợi lát nữa về tôi nấu mỳ cho em ăn.”
“Được, trong nhà có trứng gà nữa không?”
“Trong tủ lạnh còn có hai cái.”
Bạch Duyệt Khê đứng lên, nhìn mặt đất tan tác, cất tiếng nói: “Xem ra phải mau đi ra biển, không thể cứ ăn không ngồi rồi được. Chẳng biết chỗ nào có con gà, con vịt, con heo ta?”
Hải sản thì quên đi, trước mặt trận thiên tai này khiến cho người ta có cảm giác như muốn đưa tất cả các thứ ở trên bờ biến thành sinh vật biển vậy.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT