Bị nhiều động vật nhìn bằng ánh mắt ác ý như vậy nhưng Vân Thù vẫn bình tĩnh, thậm chí còn cố ý nói: “Xem ra mấy bạn động vật nhỏ không thích tôi lắm, chẳng lẽ xem tôi thành bác sĩ thú y à? Thật ra tôi cũng có thể chữa trị cho động vật biến dị đấy.”
“Anh là bác sĩ mà lại làm việc trong nông trường hả?”
“Không còn cách nào khác, biết quá nhiều thứ nên phải nhận thôi, không những làm công nhân viên chức mà còn làm bác sĩ nữa, tôi chữa cho người ta khá tốt đấy, ai ai cũng nói thế, cô có muốn thử không?”
Bạch Duyệt Khê sờ đầu con mèo sư tử: “Không cần đâu.”
Vị bác sĩ nhìn cô vài lần, rất nhanh đã nhận gương mặt đề phòng của Chu Trạch Phương.
“Xem ra cô đã có bác sĩ của riêng mình.”
Bạch Duyệt Khê ngẩng đầu, nháy mắt trong đầu hiện lên vài cảnh không rõ, Vân Thù bị cô nhìn đến mức lập tức xua tay.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT