Trên tủ đầu giường chỉ có một bức ảnh chụp, bên trên là ảnh gia đình năm người.
Ông Lý chậm rãi mơn trớn lên bức ảnh, nhìn gương mặt tươi cười: “Người có dị năng chưa chắc là chuyện tốt, nếu ông già tôi là người thường có lẽ người trong nhà sẽ không xảy ra bất cứ chuyện gì. Mọi người có thể ở trong thành phố ngầm nương tựa lẫn nhau, chưa nói đến việc cuộc sống có ổn hay không, nhưng ít ra thì vẫn còn sống được.”
Bạch Duyệt Khê nghiêm túc nhìn ông Lý, thế mà từ trước đến nay cô không hề phát hiện ra ông ấy có năng lực đặc biệt.
Người ngồi trên giường cười ha ha, “Tuy xương cốt tôi đã già nhưng vẫn có tác dụng mà. Cô Bạch, cô có tin rằng có người có thể nhìn thấy tương lai không?”
Đương nhiên cô tin, nếu không sao cô kịp chuẩn bị cả tầng hầm ngầm chứa đầy đồ đạc thế chứ?- Bản edit thuộc quyền sở hữu của 𝖙y𝖙novel chỉ đăng tải duy nhất tại ứng dụng tყt.
“Trước khi thiên tai ập đến tôi đã mơ một giấc mơ kỳ lạ.”
Ông Lý nghe vậy gật đầu, dùng tay sờ cằm, nhớ lại: “Vợ của tôi cũng thế, bà ấy là một bà lão nhát gan, lúc ấy còn kéo tôi đi cất lương thực ở chỗ cạnh nhà nữa chứ. Vì ở cùng con cái nên vật tư đều rất đủ đầy, con trai sợ bà ấy già rồi nên bị bệnh Alzheimer nên kệ bà ấy làm gì thì làm. Ai ngờ hôm ánh sáng trắng chiếu xuống, bà vợ tôi là người đầu tiên mất khống chế.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT