Bạch Duyệt Khê mặt không đổi sắc dời mắt từ những bộ xương khô kia, cảnh tượng này dù đáng sợ nhưng cô biết cành cây này không thể tái sinh.
Động vật ăn thịt có thể nhanh chóng phân biệt được đâu là đồng loại, đâu là động vật ăn cỏ, Bạch Duyệt Khê đã giết nhiều sinh vật biến dị trong thời điểm thiên tai, rất nhanh đánh giá được trước mặt đây là cây ăn quả biến dị miệng cọp gan thỏ.
Tên nhóc này thậm chí còn không bằng cây dây nho phân thân trên người Vu Mạn Mạn.
Bạch Duyệt Khê lăn mình né tránh cành cây nhọn hoắc, thuận tiện trở tay vung hai nhát búa, tiếng răng rắc kêu lên, cắt không ít cành củi.
Dùng búa bao lâu nay, hôm nay rốt cuộc cô cũng có thể làm thợ đốn củi một lần.
“Lục Yêu, em đứng chờ ở bên ngoài, chờ khi chị và Nhóc Con xử lý xong thì đi vào.”
Ở trong quầy, mèo sư sử dùng hai ba lần cắn, cắn chết mấy con chuột kia, quay lại nhìn “em trai” mình rồi vọt vào bếp sau.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT