"Đây là..."   

Ngay cả Lạc Phi Linh đang nằm trên lưng Phương Nguyên lúc này cũng lấy làm kinh hãi.   

Nàng cảm nhận được trên thân Phương Nguyên lúc này đang dâng trào lên một loại lực lượng cường hoành mãnh liệt, lại có chút yêu dị.   

Chính loại lực lượng này, khiến cho Phương Nguyên vừa rồi đã gần như nỏ mạnh hết đà, lúc này một thân lực lượng lại liên tiếp tăng vọt, tựa như vô cùng vô tận vậy, lực cũ chưa hết, lực mới đã sinh, tuần hoàn qua lại, vô cùng vô tận...   

"Thanh kiếm kia... chẳng lẽ là..."   

Ánh mắt của nàng lập tức nhìn về phía Ma Ấn Kiếm trong tay Phương Nguyên, sắc mặt trở nên hoảng sợ.   



Nhưng bất kể trong lòng đang nghĩ gì, nàng cũng không nói một lời, chỉ áp thật chặt trên lưng Phương Nguyên.   

"Thủ đoạn Ma Đạo, sau khi dùng xong tất có hậu hoạn, nhưng lúc này cũng đành bất chấp..."   

Trong lòng Phương Nguyên cũng vô cùng hiểu rõ, trong nháy mắt hắn lại vọt vào trong đám ma vật, đại khai sát giới, từng bước một xông ra ngoài, trong nháy mắt đã có bảy, tám con ma vật mất mạng dưới tay của hắn. Lúc này trước người hắn là một con Bạch Cốt Cự Tượng thân hình cao tới ba trượng đang hung hăng đạp xuống người hắn, nếu như lúc bình thường gặp phải con Ma Tượng này, Phương Nguyên cũng phải đối đãi vô cùng nghiêm túc, nhưng lúc này hắn đã giết đỏ cả mắt, không có chút ý nghĩ trốn tránh nào, tay trái lập tức kết ấn, đánh mạnh lên chân con cự tượng đang đạp xuống!   

Ầm!   

Hai chân hắn ngập xuống đất, thế nhưng cái chân đang đạp mạnh xuống của con cự tượng cũng bị hắn đỡ lại.   



Sau đó thân hình hắn xông thẳng lên trời, thi triển Phi Thiên Kiếm thế, kiếm quang tăng vọt, hung hăng đâm vào đầu con cự tượng kia.   

"Ầm ầm..."   

Con cự tượng ngã xuống, bụi đất dâng lên bốn phía, đè chết rất nhiều con ma vật khác không kịp tránh thoát.   

Mà Phương Nguyên thì thuận theo kiếm thế, hung hăng xông tới trước, kiếm quang ma ấn kiếm trong tay lúc này sáng đến cực điểm...   

Lực lượng trong cơ thể hắn vào lúc này cũng đã cường hoành tới cực điểm!   

Thậm chí ngay cả một thân tu vi của hắn, cũng có biến hóa rõ ràng, khí cơ càng ngày càng thịnh...   

"Giết giết giết giết giết..."   

"Giết như cắt cỏ dại..."   

"Máu chảy thành biển..."   

"Đầu như nở hoa..."   

Trong miệng hắn cũng hét lên những lời trầm hùng như lúc Quan Ngạo phát cuồng.   

Từng bước một, từ trong đám ma vật xông qua.   

Một kiếm lại một kiếm, chém giết không biết bao nhiêu ma vật...   

Vào lúc này, mỗi một kiếm chém ra, đều sẽ có một cỗ lực lượng mãnh liệt đáng sợ tràn vào thể nội Phương Nguyên.   

Loại lực lượng này, đều bị Phương Nguyên không chút nghĩ ngợi tiếp nhận, hóa thành lực lượng của bản thân, sau đó hắn lại vận chuyển loại lực lượng này, tiếp tục chém giết, tuần hoàn qua lại, ngay cả một thân tu vi của hắn, cũng đã không kìm nén được nhanh chóng tăng lên!   

Tiến vào Ma Tức hồ, trải qua liên tiếp sự tình, tu vi Phương Nguyên, vốn đã từ Luyện Khí tầng bảy đệ giai chậm rãi tăng lên tới Luyện Khí tầng bảy cao giai, mà vào lúc này, có nhiều lực lượng như vậy gia nhập, càng khiến cho tu vi đột phá cực hạn, vậy mà trực tiếp tăng lên đến Luyện Khí tầng tám, hơn nữa còn đang dùng một loại tốc độ điên cuồng không ngừng tăng lên...   

Luyện Khí tầng tám trung giai... Luyện Khí tầng tám thượng giai... Luyện Khí tầng tám đỉnh phong...   

Ngay khi Phương Nguyên khó khăn lắm rốt cục cũng đột phá tới cảnh giới Luyện Khí tầng tám đỉnh phong, pháp lực của hắn đột nhiên xuất hiện một loại biến hóa!   

"Vút!"   

Phương Nguyên chém một kiếm về phía trước, vô số ma vật trực tiếp bị chém đứt.   

Cũng đúng lúc này, Lạc Phi Linh đang nằm trên lưng Phương Nguyên liên trông thấy, pháp lực vốn có màu xanh tinh khiết như da trời của Phương Nguyên, theo ma vật chết dưới kiếm của hắn ngày càng nhiều, thình lình có thêm một vòng huyết sắc yêu dị, tựa như bị nhiễm máu người vậy...   

"Ngươi... Ngươi điên rồi sao?"   

Ngay cả Lạc Phi Linh, khi cảm ứng được pháp lực trong thể nội Phương Nguyên có biến hóa đáng sợ, cũng đỏ mắt kinh hãi.   

Mà lúc này, vẻ mặt Phương Nguyên lại rất bình tĩnh, một kiếm lại một kiếm chém về phía trước, giết ra ngoài!   

Ma Ấn Kiếm, huyết tế chi lực!   

Lúc này hắn đã không có lựa chọn nào khác, tiếp nhận lực lượng huyết tế của Ma Ấn Kiếm!   

Sau khi hắn phát hiện ra chỗ quỷ dị của Ma Ấn Kiếm, vẫn luôn tận lực tránh sử dụng Ma Ấn Kiếm giết người, bất kể là ma vật hay sinh linh, hắn đều tận khả năng tránh không sử dụng Ma Ấn Kiếm lấy mạng đối phương, bởi vì một khi lấy mạng liền sẽ có huyết tế chi lực từ trên Ma Ấn Kiếm tràn vào cơ thể của mình, mặc dù sẽ mang đến cho mình lực lượng mạnh mẽ, nhưng cũng có rất nhiều hậu hoạn...   

Nhưng lúc này, hắn lại chủ động tiếp nhận loại lực lượng huyết tế này!   

Bởi vì hắn đã không còn biện pháp nào khác!   

Lúc này hắn đã nỏ mạnh hết đà, pháp lực dù có cô đọng đến đâu cũng sắp tiêu hao không còn một mảnh, ngoại trừ tiếp nhận lực lượng huyết tế khiến cho mình có được lực lượng chém giết không ngừng ra, hắn đã không còn bất kỳ một biện pháp nào để có thể giết ra mảng ma vật này...   

Tiếp nhận huyết tế chi lực, có lẽ sau đó sẽ có phiền phức!   

Không tiếp nhận, lập tức hẳn phải chết không thể nghi ngờ!   

Trước kia Phương Nguyên không tiếp nhận loại huyết tế chi lực này, là bởi vì hắn muốn theo chính đạo, không muốn tiếp nhận bí pháp tà môn!   

Nhưng lúc này...  

Phương Nguyên lạnh lùng quát to trong lòng: "Dẹp mẹ nó đi, chỉ cần có thể sống sót, con đường nào cũng là chính đạo!"

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play