Và cứ như thế, chương trình Thời Khuất Tiêu chọn chính xác là "Minh Tinh Phiêu Lưu Ký", ngay khi bên nhà sản xuất tung lên tin xác nhận rằng Ảnh Đế tham gia thì ngay sau đó có rất nhiều lưu lượng cũng bắt đầu đăng ký tham gia.
Vì đây là lần đầu tiên chương trình này lên sóng, nên chỉ có thể mời đến năm minh tinh và năm trợ lý mà thôi, trong số đó thì có hai minh tinh của Liên Hoa Ảnh thị, còn ba người còn lại là người của Mạc Thế Ảnh thị.
Liên Hoa Ảnh thị bao gồm Ảnh Đế Thời Khuất Tiêu, trợ lý Hoàng Túc. Nam diễn viên Châu Nhuận Dã, trợ lý Mục Đinh.
Mạc Thế Ảnh thị bao gồm nữ lưu lượng nổi tiếng Trần Chi Kiều, nam minh tinh nổi La Anh Húc và tiểu minh tinh nổi tiếng Mai Lục Dao.
Không biết là có sắp xếp gì không, nhưng Hoàng Túc thấy rằng ánh mắt của hai cô diễn viên ở bên Mạc Thế Ảnh thị cứ nhìn chằm chằm vào Ảnh Đế nhà bên này, không chỉ thế mà cứ tìm cách để đứng gần, giống như là muốn dính sát lấy anh vậy, tuy nhiên, tên cáo già như Thời Khuất Tiêu đâu có ngốc chứ, anh có lá chắn mà... Vâng, chính là cô đó, tên nam nhân thối tha đó đã đem cô ra làm lá chắn, chắn hết vận đào hoa cho anh ta.
Đầu tiên, trong cuộc sinh tồn này mỗi người chỉ được phát một số tiền nhất định, đương nhiên là sẽ bằng nhau, và sẽ không có chuyện gian lận trong khi chơi. Ngay cả là nữ hay là nam cũng vậy, phải tự lực cánh sinh, mưu sinh bằng chính năng lực của bản thân.
Nghe xong luật chơi thì Mai Lục Dao liền có chút than thở, riêng Trần Chi Kiều thì bắt đầu giở giọng Thánh Mẫu nói:
- Dao Dao đừng lo, sẽ ổn mà, chúng ta cứ đoàn kết là sẽ không sao đâu.
Tuy rằng Hoàng Túc biết mình cười là sẽ xuống địa ngục, nhưng mà bà cô ơi... Đây là trận chiến cá nhân đó, đâu ra mà đoàn kết vậy trời, đúng là cười chết cô rồi.
Còn chưa đợi cô cười xong thì Thời Khuất Tiêu đã nắm lấy cổ áo của cô rồi kéo cô về phòng, đương nhiên tên đó đâu có đàng hoàng gì, anh vừa ném balo lên giường là liền nói:
- Tôi ngủ trên giường, cậu nằm đâu thì tùy.
Hoàng Túc cũng không thèm đôi co với anh nữa, nhưng trong khi hai người vẫn còn đang dọn phòng thì đột nhiên cánh cửa lại mở ra, bước vào là Trần Chi Kiều và trợ lý của cô ta. Bất chợt cô ta lại giả vờ giật mình nói:
- Tiêu ca, anh ở phòng này ạ? Em không biết, em cứ nghĩ anh không thích biển đó, phòng này có view biển rất đẹp.
Hoàng Túc có chút thấy khó hiểu, rồi nói nhiều như vậy làm gì thế? Nhìn sang Thời Khuất Tiêu thì gương mặt của anh vẫn rất lạnh lùng, vốn cô còn tưởng Ảnh Đế nhà ta sẽ lịch sự nhường phòng cho mỹ nhân đồ đó, nhưng ai mà có dè, anh lại nhàn nhạt nói:
- Giờ thì biết rồi còn không mau ra ngoài? Chờ tôi bế cô ra ngoài à?
Trần Chi Kiều có chút khựng lại, sau đó cũng xin lỗi anh rồi đi ra ngoài trong sự ngại cùng, không ngại mới là lạ đó, bị đuổi thẳng mặt như vậy mà.
Sắp xếp phòng ốc xong thì tất cả cũng thay quần áo thoải mái rồi đi xuống dưới để tâm trung, vì đây là ngày đầu tiên họ sinh tồn ở đây nên biên tập sẽ giúp đỡ họ hết ngày hôm nay, đầu tiên chính là trò chơi giải mã mật thư.
Mỗi người đều sẽ nhận một mật thư khác nhau, ai giải mã mật thư xong thì có thể nhận manh mối tiếp theo.
Hoàng Túc nhận lấy mật thư của mình, sau đó nhíu mày, cái này... Là mật thư sao? Nó đơn giản hơn cô nghĩ đấy chứ, tuy nhiên thì Thời Khuất Tiêu lại nhìn cô, nói:
- Có làm được không?
Khinh thường ai vậy? Hoàng Túc rất nhanh đã giải mã xong mật thư đầu tiên và gửi cho biên tập, khi biên tập xác nhận chính xác thì cô cũng nhận manh mối. Đến đây Thời Khuất Tiêu cũng nhận manh mối tiếp theo, đọc sơ qua thì có vẻ như hôm nay họ chỉ chơi những trò nhẹ nhàng thôi.
Manh mối của Hoàng Túc nhận được chưa bao lâu thì cô đã giải xong, chính là chơi cờ vây. Ôi trời, cái cờ quỷ này ở nhà cô chơi với cha xuống, sao mà không biết giải chứ, tuy nhiên thì mọi hành động từ cử chỉ đến thần thái của cô đều được ống kính ghi lại, đạo diễn cũng khá bất ngờ, tuy chỉ là trợ lý nhỏ những thật sự quá tuyệt.
Giải xong manh mối thứ nhất thì đến manh mối thứ hai, Hoàng Túc nhận được một chữ số tám. Cô ngơ ngác nhìn biên tập, rồi giải kiểu gì?
Sau một hồi suy nghĩ thì cô lại nhìn biên tập, nói:
- Vĩnh hằng?
- Chính xác.
Hoàng Túc há hốc, vậy mà đúng á? Biên tập điên rồi, lấy cái manh mối linh tinh ở trên mạng nào vậy, đúng là quên mùa chết đi được.
Và rồi cuối cùng thì Hoàng Túc và Thời Khuất Tiêu đã gặp nhau ở vòng manh mối thứ ba, lần này muốn lấy được manh mối thì phải thi đấu vật với tổ chương trình.
Chuyện này đối với Thời Khuất Tiêu không có gì đáng lo lắng, nhưng anh nhìn sang cơ thể thấp bé của Hoàng Túc thì khá quan ngại đó. Anh liền hỏi:
- Cậu ổn chứ?
- Đánh chết anh còn được.
Quả nhiên Hoàng Túc không nói đùa, chỉ trong hai lần ra tay Hoàng Túc đã có thể hạ đo ván đối thủ, thuận lợi lấy được manh mối một cách nhanh chóng, khiến cho Thời Khuất Tiêu cũng phải trầm trồ, hóa ra trợ lý của anh cũng rất được việc đấy chứ.
Tổng kết cuối cùng thì chỉ có bốn người của công ty Liên Hoa Ảnh thị là được ăn ngon, còn lại những thành viên khác thì chỉ được ăn đạm bạc, tại vì họ không hoàn thành được hết các chặng chơi.
Trên đường vào nhà thì Mai Lục Dao lại thấp giọng nói:
- Tiêu ca, anh và chị Kiều là chỗ quen biết cũ, hay chúng ta chia sẻ đồ ăn với nhau đi.
- Đây là trận chiến cá nhân, không chơi được thì đừng tham gia, phí thời gian.
Một Ảnh Đế lạnh lùng như vậy thì họ còn dám nói gì nữa?
Nhưng anh nói đúng mà, hơn nữa anh cũng chơi rất đúng luật, là của ai nấy ăn, phần ai nấy chơi. Chỉ là không có lương tâm thôi, Hoàng Túc cũng không quá ngạc nhiên, phải rồi, đây mới là Thời Khuất Tiêu nè, chứ cái người ở trong điện thoại cô nhắn tin là ai á... Không phải anh đâu!
#Yu~