Kết thúc buổi quay thì Hoàng Túc và Thời Khuất Tiêu cùng nhau quay về công ty để gặp Nhạc Chiêu Hiên. Đương nhiên Hoàng Túc là người không muốn gặp nhất rồi, tuy rằng cô rất tự tin với lớp hóa trang của mình, nhưng nói sao thì đứng trước người anh trai thân thiết thì chắc chắn vẫn sẽ để lộ sơ hở, nhất là mấy cái lúc nói chuyện không dùng kính ngữ, cho nên cô rất sợ khi phải mở miệng.

Tuy nhiên, may mắn là lần này Nhạc Chiêu Hiên không phải nhắm vào cô, mà nhắm đến Thời Khuất Tiêu, anh ấy đang mắng Thời Khuất Tiêu làm việc quá khinh suất, bây giờ lượng người hâm mộ của anh đã giảm đi đáng kể, hiển nhiên là vì chuyện anh đính chính tin đồn rồi, người hâm mộ couple cũng bắt đầu chán ghét anh, rất nhanh anh sẽ bị tẩy chay thôi.

Nghe đến đây thì có thể nhiều người khác sẽ rất sợ hãi, nhưng Thời Khuất Tiêu hoàn toàn không quan tâm, anh còn hiên ngang nằm dài trên sofa, nói:

- Biết rồi, thì sao?

- Thời Khuất Tiêu, cậu còn muốn sống ở giới này nữa hay không vậy?

- Tới bạn gái cũng sắp mất rồi, ở giới này làm gì nữa chứ.

Nhạc Chiêu Hiên có chút ngạc nhiên, anh ấy liền hỏi lại:

- Hả? Bạn gái của cậu biết cậu là Ảnh Đế rồi?

Thời Khuất Tiêu chán nản gật đầu, còn nói thêm một câu, nói rằng cô muốn vì biết anh là Ảnh Đế nên mới muốn chia tay.

Tự nhiên Hoàng Túc đứng một bên liền hắt xì một cái, làm cho Nhạc Chiêu Hiên và Thời Khuất Tiêu cũng nhìn sang, nhưng rồi sau đó cũng không chú ý nữa. Nhạc Chiêu Hiên lại nhìn anh, nói:

- Vậy rồi sau đó thì sao? Cậu đính chính tin đồn là vì cô ấy à?

- Chứ sao nữa, cô ấy nghi ngờ tôi và Trần Chi Kiều có quan hệ, còn cô ấy là kẻ thứ ba.

Nói đến đây thì Thời Khuất Tiêu liền ngồi bật dậy, anh rất nghiêm túc nhìn Nhạc Chiêu Hiên, nói:

- Có phải cô ấy bị ngốc? Có ai đời một Ảnh Đế qua lại với kẻ thứ ba lại muốn kết hôn với cô ấy chứ? Rốt cuộc thì trong đầu của Âm Âm chứa gì vậy chứ?

Hoàng Túc ở bên này đã sớm tức đến hộc máu rồi, đầu cô đương nhiên là chứa não rồi tên thần kinh! Nhưng cô muốn chia tay không phải vì anh là Ảnh Đế nghe chưa, cô muốn chia tay vì anh là con bệnh nguy hiểm đó! Đúng là đồ thần kinh mà!

Hít một hơi thật sâu, sau đó lại thở ra, bây giờ cô cần niệm kinh để tịnh tâm lại, chứ không là cô đấm knock out hai tên này tại đây luôn mất. Phải bình tĩnh, bình tĩnh lại.

Trong khi cô đang cần sự bình tĩnh thì người anh quý hóa của cô lại thản nhiên nói:

- Hay cậu cứ chia tay cô gái đó đi, sau đó tôi giới thiệu em gái của tôi cho cậu. Trùng hợp đó, em gái của tôi cũng tên Chiêu Âm y hệt như bạn gái của cậu vậy.

Hai mắt của Hoàng Túc liền mở to nhìn về phía của Nhạc Chiêu Hiên, cái gì vậy anh trai? Ủa ai mượn? Ủa ai mượn anh làm mai vậy anh trai của em ơi? Không mượn luôn á? Anh mà làm mai kiểu đó là chết em rồi!

Và không chỉ có cô trừng mắt nhìn Nhạc Chiêu Hiên, ngay cả Thời Khuất Tiêu cũng tặng cho anh ấy một cái nhìn đầy yêu thương, nói:

- Không cần, em gái nhà anh đanh đá như vậy, lại còn học boxing, tôi không chơi với cô gái hung dữ đó đâu.

Đột nhiên máu nóng dồn lên não, Hoàng Túc thật sự muốn tiến đến đấm cho mỗi tên một cái quá làm sao đây? Làm sao đây?

Còn nói cô đanh đá á? Cô hung dữ á? Ok, ok? Cô đanh đá, để cô đá chết anh luôn, cái tên nam nhân thối tha!

Hai người cứ như thế mà tiếp tục nói xấu cô, khiến cho Hoàng Túc phải kiềm chế đến mức run hết cả người, thần linh ơi hãy đến cứu rỗi linh hồn này của cô với, nếu như không phải cô là người có sức chịu đựng tốt thì hiện tại đôi bạn cùng tiến đó đã sớm gặp nhau ở dưới suối vàng rồi, chứ không phải là vừa ngồi tâm sự vừa uống trà đâu nha.

Hãy cảm ơn cha đã dạy ra một tiểu thư giỏi nhẫn nhịn như cô đi, hãy cảm ơn rằng Nhạc Chiêu Hiên là anh trai ruột của cô đi, hãy cảm ơn rằng Thời Khuất Tiêu là ông chủ của cô đi. Nếu không... Nếu không thì cô đã đá hai người thả trôi sông hai người rồi nhé!

Nói chuyện với nhau xong thì Nhạc Chiêu Hiên lại nói:

- Phải rồi, dù rằng nhiệt phim giảm nhưng cậu cũng là Ảnh Đế, sắp tới vẫn có nhiều chương trình thực tế, cậu xem qua đi, nếu muốn tham gia cái nào thì nói lại, tôi sẽ sắp xếp.

- Được. Vậy về đây, hôm nay ít việc, về dỗ bạn gái đã.

Nhạc Chiêu Hiên nhún vai rồi tiền anh cùng Hoàng Túc ra về, trên đường rời khỏi công ty thì anh cũng tranh thủ thời gian nhìn qua những chương trình tạp kỹ mà Nhạc Chiêu Hiên đã đưa. Trong đó có một chương trình anh thấy khá thú vị, tuy nhiên, nó là một chương trình sinh tồn bảy ngày cùng với trợ lý.

Nhìn qua trợ lý của mình, anh liền cười nhạt, người như này thì sinh tồn cái nỗi gì chứ?

- Hoàng Túc, có muốn sinh tồn thử không?

- Sinh tồn gì cả?

Thời Khuất Tiêu đưa cho cô xem, là chương trình mới "Minh Tinh Phiêu Lưu Ký", mỗi tập sẽ có năm minh tinh đi cùng năm trợ lý, họ sẽ được cấp nhà và chỉ có nhà mà thôi. Còn từ việc kiếm tiền cho đến thức ăn, đều sẽ do họ tự cung tự cấp.

Nếu như không kiếm được, thì nhịn đói thôi!

Hiển nhiên trong khi đó tổ chương trình sẽ cài sẵn nhiều trò chơi và bẫy trong khắp ngôi nhà, nó giống như là một cuộc sinh tồn tìm kho báu vậy. Đến cuối cùng ai tìm được kho báu thì sẽ là người chiến thắng.

Hoàng Túc đọc sơ qua thì có thấy, trợ lý và nghệ sĩ sẽ ngủ cùng với nhau, thôi rồi má ơi luôn chứ lượm gì tầm này... Ngủ với Thời Khuất Tiêu á? Cho cô xin né ạ, cô sợ lắm.

- Nếu anh Thời muốn thì chờ anh Tạ bình phục rồi hai người cùng nhau tham gia, dù sao so về mức độ ăn ý thì hai người vẫn tốt hơn tôi mà.

Thời Khuất Tiêu cười nhếch mép đầy gian xảo, nói:

- Nhưng tôi muốn chơi với cậu.

Còn chưa để Hoàng Túc ngạc nhiên xong, thì Thời Khuất Tiêu lại thản nhiên nói:

- Quyết định rồi, chơi cái này đi.

Hả? Gì? Ủa gì nữa vậy ba?

#Yu~



Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play