Sư Phụ Lại Biến Mất Rồi

Chương 1: Đại hội Vạn Yêu


8 tháng

trướctiếp

Sau khi bước vào mùa thu, vào buổi tối cũng trở nên lạnh giá hơn, các gia đình ở phàm giới cũng đóng cửa tắt đèn từ lâu.

Sâu trong rừng rậm, đại hội Vạn Yêu.

Các tộc đàn khác biệt lần đầu tiên vứt bỏ ân oán mà họp mặt với nhau, hổ, thỏ, rắn,. . . Đủ các loại yêu đều có mặt. Trong lúc nhất thời, toàn bộ rừng rậm đều là các loại yêu thân hình lớn nhỏ, âm thanh yêu mị hay mềm mại. Trên chỗ ngồi cao là mười vị Yêu vương , đây là mười vị cường giả đỉnh cao của Yêu giới, lúc này giữa hai lông mày của các Yêu vương xuất hiện vẻ mặt trầm trọng giống nhau.

"Các vị Yêu tộc , gần đây phát sinh ra chuyện, các vị hẳn đã biết trong lòng." Hổ tộc từ trước đến giờ luôn mạnh mẽ cường hãn, Hổ Vương mở miệng đầu tiên khiến các yêu khác đều im lặng, "Chúng ta đều thuộc về yêu tộc, bây giờ xuất hiện nguy cơ, ta thấy các tộc nên bỏ đi thành kiến trước kia, như cây liền cành, cùng nhua giải quyết vấn đề trước mắt."

"Việc này quá mức kỳ lạ." Lang Vương nhíu mày, "Cho đến tận bây giờ, chúng ta cũng không biết là kẻ nào đã ra tay? Mục đích là gì?"

"Việc này còn phải đoán sao? " Hổ Vương hừ lạnh một tiếng, "Ngoại trừ đám tu sĩ trong sáu phái tam tông kia, thì ai sẽ làm chuyện loại này. Những năm gần đây bọn hắn giết yêu tộc chúng ta còn ít sao?"

"Nhưng chúng ta cùng những môn phái tu tiên từ trước đến nay có phân biệt rõ ràng, vì sao bọn họ đột nhiên ngăn chúng ta ra ngoài." Hồ vương vẻ mặt nghi hoặc.

"Không sai, những yêu tộc này cũng chỉ đi ra ngoài ăn vài tên phàm nhân. Lại không đi ăn đệ tử của tam tông sáu phái bọn họ. " Xà vương suy đoán nói, "Bọn họ cũng không nhất thiết vì chuyện này mà trở mặt chứ?"

“Phải!" Báo vương cũng rất tức  giận mà bất bình nói, "Nhiều năm đều như vậy, chưa có yêu nào đi ăn tên phàm nhân đặc biệt, tam tông sáu phái tại sao lại đột nhiên gây khó dễ chúng ta? Nên ta cảm thấy không phải bọn họ làm việc này."

"Đúng, mọi người đều biết yêu khí  của Yêu giới chúng ta đối với tu vi bọn họ có nguy hại, vì đó mà bọn họ không tới gần cánh rừng biên giới, sẽ không có khả năng đi canh giữ chỗ này."

"Nhưng là. . . Ngoại trừ sáu phái tam tông, còn ai có cái thực lực có thể trong vòng ba tháng, giết chết hết những Yêu tộc bước ra ngoài? " Hổ Vương vẫn kiên trì với ý nghĩ của chính mình.

Ưng vương gật đầu, dường như nghĩ đến điều gì , lông chim trên người đều run lên, “Ta nghe nói , những Yêu tộc ra ngoài, đều chết mà hài cốt không còn, còn có bị lột da phanh thây, treo trên cây trong rừng, bị gió thổi lộ ra thi thể. Ra tay tàn nhẫn như vậy. . . Quả thật không bằng cầm thú."

"Quả thật là đang bắt nạt Yêu giới chúng ta." Hổ Vương  vỗ một chưởng lên tay vịn ghế đá, nổi giận đùng đùng đứng lên, "Các vị Yêu vương , ta thấy thay vì ở đây suy đoán là ai ra tay, thì không bằng cùng nhau đánh giết ra ngoài. Ta không tin, tu vi của bọn chúng cao thâm đến đâu lại có thể ngăn cản Vạn Yêu đại quân chúng ta hay sao?"

Hắn vừa thốt ra lời kia, chín vị Yêu vương nhất thời lộ ra vẻ mặt tán thành, thay vì lo lắng sợ hãi còn không bằng chủ động xuất kích.

" Không sai! " Lộc vương gật đầu một cái để hưởng ứng , "Con của ta chết ở trong tay bọn họ, thay vì đoán đến đoán đi, còn không bằng đi ra ngoài giết chúng cho sảng khoái. Tam tông sáu phái thì làm sao, chúng ta Yêu tộc không có sợ bọn họ! "

" Nói thật hay! Hôm nay chúng ta tụ lại ở đây không phải chính là vì việc sao? Không quản hắn là ai, vì đồng loại đã chết mà ra ngoài báo thù. " Thỏ vương có lá gan nhỏ nhất cũng đứng lên hưởng ứng , Thỏ tộc  bọn nó có số lượng chết nhiều nhất.

"Không sai, thù này không báo, không phải là yêu!"

" Linh hồn tộc nhân ở trên cao, chúng ta thề  sẽ báo thù này."

" Diệt trừ những kẻ không bằng cầm thú, đưa đến thái bình cho Yêu giới!"

"Vì Yêu giới. . ."

Những Yêu vương cũng dồn dập đứng lên hưởng ứng, ngay cả bốn phía các yêu chờ lệnh cũng dồn dập hiện hình, giơ tay kích động hô to nổi lên hai chữ khẩu hiệu báo thù, đoàn yêu chuẩn chỉnh bộ dáng chờ nghe lệnh. Nhất thời các yêu hú lên, vang tận trời xanh thật lâu không dừng, mãi cho đến tận. . .

"Cái kia. . . " thanh âm tinh tế đột nhiên ở trong đám yêu vang lên , "Ta thấy không cần rời đi."

Quần tình đang trong làn sóng phấn khích, đột nhiên lại xuất hiện thanh âm phản đối, tuy âm  thanh không lớn nhưng đã thành công khiến lũ yêu chú ý. Tiếng kêu gào dừng lại, những tầm mắt chúng yêu tầm xoành xoạch đâm tới.

"Là ai? " Hổ Vương gầm lên một tiếng, thanh âm lúc nãy không thuộc về Yêu tộc.

Lũ yêu ở bốn phía bắt đầu tìm kiếm, rõ ràng giác quan lũ yêu rất nhạy bén, nhưng tìm nửa ngày cũng không tìm thấy ai.

"Kẻ nào vừa mới nói chuyện? " Hổ Vương có chút lửa giận, "Kẻ nào? Có bản lĩnh đứng ra cho bản vương! "

" Ta ở chỗ này, nơi này!"

"Nơi nào? " lũ yêu lại thêm lần thứ hai dò xét xung quanh thêm mấy lần, nhưng vẫn không thấy nơi phát ra tiếng.

"Nơi này nơi này. . . " thanh âm lại xuất hiện, "Bên trái bên trái, không đúng. . . Qua qua , qua bên phải một chút, sai rồi , xem nơi này, nơi này!"

Lũ yêu theo âm thanh kia: nhiều lần nhìn trái phải vẫn không tìm thấy người.

"Azz! Quên đi, ta ở chỗ này!"

Mãi cho đến khi có một tiếng thở dài, một bóng người đột nhiên dùng cả tay và chân, bò lên trên ghế của một  Yêu vương trên đài cao. Lúc này lũ yêu mới nhìn thấy người.

Đó là một cô gái ăn mặc một cái áo choàng xám xịt, hai mắt vô thần, cả người đều lộ ra một luồng khí  chất lười biếng, vóc dáng vừa thấp vừa gầy , sắc mặt hơi vàng.

Lũ yêu trong đầu đồng thời hiện ra một chữ "yếu", quá yếu rồi! Ngay cả yêu khí trên người đều yếu đến đáng thương, phảng phất như một yêu chỉ cần hô lớn tùy tiện một cái đều có thể đem nàng thổi bay.

Cũng khó trách vừa nãy lũ yêu tìm nửa ngày cũng không phát hiện ra, loại yêu như vậy quả thực lọt không nổi con mắt.

Huyết tính Hổ Vương nhất thời nhìn không được, hổ tị phun một cái, vẻ mặt hung tợn nói, "Hừ, loại tiểu tử như ngươi, chỉ là mấy tu sĩ liền có thể đem ngươi cho khiếp sợ , ngươi còn biến làm dáng dấp như vậy." Yêu đều có thể hoá hình, nhưng đây là đại hội Vạn Yêu, vì điều này nên phần lớn Yêu tộc đều lộ ra một chút nguyên hình để phân biệt chủng tộc, cũng chỉ có tên tiểu tử này duy trì hình người hoàn chỉnh, điều này làm cho Hổ Vương càng thêm ngứa mắt, "Không dám lấy nguyên hình gặp người, ngươi là yêu nào."

"Ta là người. " Cô gái trả lời.

"Nhân yêu? " Hổ Vương sửng sốt một chút , "Nhân yêu là cái yêu gì? Chưa từng nghe! "

". . . " Mặt cô gái hơi cau lại, đừng mắng người nha.

"Cái loại yêu lung ta lung tung cũng dám tới tham gia đại hội Vạn Yêu." Hổ Vương tức giận bất bình trừng mắt nhìn cô gái một chút , “Cái loại tiểu yêu như ngươi đừng  ở đây nói hưu nói vượn, ảnh hưởng đến chúng ta đi báo thù."

"Không, ta nói thật." Cô gái không biết hối cải giơ tay lên, bả vai không tự chủ rủ xuống , nhìn có vẻ càng yếu hơn , "Các ngươi không cần thiết phải đi ra ngoài tìm người để báo thù."

"Còn nói nữa! " Hổ Vương nổi giận , rống lớn một tiếng , "Có tin hay không ta ăn ngươi!"

"Ngươi ra ngoài là một chuyến tay không."

"Ý ngươi là gì?"

"Ý của ta là , cái kẻ giết Yêu tộc mà các ngươi mới vừa mới nói đến, không bằng cầm thú. . . " Cô gái thở dài , tay vỗ vỗ áo choàng rồi ngẩng đầu lên , vẫn là dáng vẻ phờ phạc, nàng chỉ chỉ vào cái mũi của chính mình nói, " Khả năng. . .  Là ta!"

Vạn Yêu: ". . . "

! ! ! ! ! ! ! !

Σ(°△°|||)︴

Toàn trường yên tĩnh ba giây, yên lặng như tờ.

Ba giây sau. . .

"Giết! "

Vạn Yêu phản ứng lại , đồng thời hướng về cô gái mà nhào tới.

Cô gái vẫn là cái dáng vẻ muốn chết chứ không muốn sống, lười nhác, thở dài. . .

Động vật nhỏ —— thật là phiền phức!

Sau năm phút.

Thi thể Yêu tộc đầy đất, máu chảy thành sông. . .

—— Lần đầu tiên và cũng là cuối cùng của đại hội Vạn Yêu, kết thúc!


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp