Dưới ánh chạng vạng hôm đó, nắng chiều đỏ rực lướt qua song cửa sổ, chiếu vào trong phòng một mảng hồng quang, Ngu Từ ngồi một mình trên giường trong phòng Lục Nghiêm Kỳ, tai đeo headphone, mở máy MP4 lên, ca khúc đầu tiên chính là bài “Sau này” của Lưu Nhược Anh.
Tiếng hát bên tai vẫn còn vang vọng, “Vào đêm vĩnh hằng ấy, năm mười bảy tuổi giữa trời đêm mùa hạ, đêm mà anh đã hôn em, khiến cho em suốt những năm tháng sau này, mỗi khi rung động, đều chỉ nhớ tới bầu trời sao hôm đó…”
Đi cùng với lời ca của bài hát, cô nghe thấy giọng nói của Lục Nghiêm Kỳ, mang theo tràn đầy áy náy, vang bên tai nhẹ nhàng xao động.
“Nhan Nhan, bao nhiêu năm qua, tôi vẫn nợ cậu một lời xin lỗi.”
Ngu Từ ngả lưng dựa vào ghế, nghiêng đầu về phía cửa sổ giả vờ ngủ, không trả lời anh.

Suy đi nghĩ lại, cô quyết định mở mắt ra, nhẹ nhàng nói: “Cậu nghĩ rằng chỉ cần một câu xin lỗi là có thể coi như không có chuyện gì sao?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play