Hạ Hiểu nhìn cảnh này không lên tiếng. Bất cứ ai có mắt đều có thể thấy Lý Thắng Mỹ và Trịnh Hướng Hồng không ưa nhau, và ấn tượng của Hạ Hiểu về Lý Thắng Mỹ cũng trở nên kém hơn.
Trong ấn tượng của nguyên chủ, Lý Thắng Mỹ là người dễ tính, tốt bụng và rộng lượng, rất quan tâm đến đồng chí nữ.
Bây giờ đã chứng minh cho câu nói, thực sự không thể đánh giá con người qua vẻ bề ngoài được.
Công bằng mà nói, Hạ Hiểu cũng được giao rất nhiều công việc như những người khác và vẫn có thể hoàn thành được với sự giúp đỡ của Trịnh Hướng Hồng. Nhưng đến cuối ngày, Hạ Hiểu cũng bị đau lưng và mệt đến mức không thể đứng thẳng lên được, cứ thở hổn hển.
Lý Thắng Mỹ càng khinh thường khi nhìn thấy Hạ Hiểu như vậy, tuy nhiên Hạ Hiểu cuối cùng đã hoàn thành nhiệm vụ. Lý Thắng Mỹ không nói gì thêm, nhưng sự khinh thường trong mắt bà thực sự rõ ràng.
Hạ Hiểu không để ý tới ánh mắt của Lý Thắng Mỹ. Người ta không muốn nhìn thấy cô, cô cũng sẽ không mặt nóng dán mông lạnh.
"Thím, cảm ơn thím. Nếu không có thím giúp đỡ, hôm nay con không thể hoàn thành nhiệm vụ." Hạ Hiểu thành tâm, nếu không có Trịnh Hướng Hồng giúp đỡ, cô thật sự không thể hoàn thành được.
"Này, con đang nói cái gì vậy chứ? Làm sao có thể khách khí như vậy? Con là một cô bé, sức lực nhỏ bé này có thể làm được bao nhiêu việc? Thím có giúp con, nhưng con vẫn dựa vào chính mình mà." Lúc này, Trịnh Hướng Hồng thở dài nói: “Những đứa con gái của thím đều đã lấy chồng ở đội khác, bụng to và phải làm ruộng, nếu gả vào đội sản xuất ở đây, thím vẫn có thể chăm sóc chúng."
Hạ Hiểu nghe một người mẹ nói lo lắng con gái lấy chồng bên ngoài, nhưng cô không biết nhiều về nhà họ Cao nên cũng không thể nói gì.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play