Nếu một ngày nào đó hòn đá bị mất thì không dễ gì lấy lại được, và nếu cô luôn mang theo một hòn đá bên mình thì trông sẽ rất kỳ lạ.
Hạ Hiểu chưa bao giờ nghĩ đến việc trở nên khác biệt so với người khác, nhưng cô không dám để hòn đá trong không gian và tự mình đi ra ngoài, để không gian biến mất là tiếc đứt ruột luôn.
Hạ Hiểu ôm chặt hòn đá, có chút không muốn buông ra.
Đột nhiên Hạ Hiểu vỗ đầu mình một cái, cô thật là ngốc, có thể thử đi vào mà không cần cầm hòn đá mà.
Lập tức, Hạ Hiểu thử liền, nhưng phát hiện, không cầm hòn đá, là thật sự không thể vào được.
Hạ Hiểu không dám thử lại lần nữa, không gian quý giá như vậy, nếu không có thì quên đi, nhưng mà đã có được thì cô cũng không muốn mất đi.
Ngày hôm sau, Hạ Hiểu chặn Cao Gia Hưng lại sau giờ học.
Cao Gia Hưng nói: “Làm sao đó?”
Hạ Hiểu đem hòn đá đưa tới, “Thử xem có cảm giác được gì không. Chỉ cần hét lên, ừm...”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT