"Ha ha ha ha ha ha ha..."
Gần như khi Tống Triết Hàm vừa dứt lời, trong hành lang yên lặng đã vang lên tiếng cười khoa trương của Lê Tư Viễn.
Diệp Lạc Dao mím chặt môi, cố gắng không để mình cười ra tiếng như Lê Tư Viễn, nhưng khóe miệng cậu vẫn không khống chế được điên cuồng nhếch lên, căn bản không thể ngăn được.
Lưu Nghiên thì vẫn còn đang hoang mang, có hơi không hiểu tình huống hiện tại, chỉ có thể dùng ánh mắt nghi ngờ hỏi Dương Kỳ.
Dương Kỳ đâu dám đối mắt với Lưu Nghiên?
Tống Triết Hàm suýt nữa là nói thẳng ra vừa nãy cô ta nôn ở trong nhà vệ sinh. Cô ta căng thẳng đến nỗi trán toát ra một tầng mồ hôi, một hồi lâu sau mới nở một nụ cười có hơi cứng ngắc, khó khăn lên tiếng: "Chuyện cười này không buồn cười cho lắm, hơn nữa vừa nãy có lẽ cậu đã nghe nhầm rồi..."
"Em nghe nhầm rồi?" Tống Triết Hàm nhếch mày, giọng điệu chân thành: "Không thể nào, vừa nãy hành lang yên tĩnh như vậy, chắc chắn em sẽ không nghe nhầm, nhưng mà chị Dương Kỳ, nếu như cơ thể chị không thoải mái, nhất định không được giấu chúng em đâu."
"Đúng vậy." Lúc này Lê Tư Viễn cũng cười xong rồi, hiếm khi tốt tính lên tiếng: "Nếu như thật sự có chỗ nào không thoải mái, hay là cứ đi bệnh viện xem trước xem sao?"

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play