Những người phục vụ ở khách sạn hiển nhiên biết trước vào ngày tuyết sẽ có nhiều người lên sân thượng, cho nên tuyết đọng dày trên sân thượng đã được dọn ra một con đường, trên nền tuyết còn trang trí rất nhiều đồ, dưới gốc cây được trang trí sặc sỡ còn có một người tuyết.
Hoắc Yến chỉ nhìn một cái rồi rời mắt đi, anh ấy tiến đến đình nhỏ được quét dọn sạch sẽ rồi ngồi xuống.
Tiệc đóng máy tổ chức rất hoành tráng, đoàn phim của họ đã đặt bao cả tầng này của khách sạn, vì thế Hoắc Yến không lo bị làm phiền, anh ấy yên lặng ngồi đó ngắm tuyết.
Không biết trôi qua bao lâu, sau lưng đột nhiên vang lên một loạt tiếng bước chân.
Hoắc Yến tưởng là đạo diễn đến giục anh ấy quay lại uống rượu tiếp, nên có chút bất đắc dĩ mở miệng: “Anh không để tôi trốn thêm lúc nữa được à?”
Đợi một lát sau, không nghe thấy tiếng đáp lại của người phía sau, thay vào đó là tiếng bước chân bỗng dừng lại.
Hoắc Yến hơi sửng sốt, anh ấy quay đầu lại nhìn sau đó đối diện với một đôi mắt vô cùng ngây thơ.- bản chuyển ngữ được đăng tải duy nhất tại nền tảng t-y-t, đọc chương mới nhất tại t-y-t

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play