Cả hai đều được lãnh đạo nhà trường yêu cầu lên sân khấu diễn thuyết.
Phùng Gia Lan diễn thuyết trước anh ấy, chỉ mặc một chiếc áo sơ mi trắng, sống lưng thon gọn nhưng lại rất thẳng. Đi qua trước mặt Hoắc Cảnh, dường như hơi nghiêng đầu nhìn anh ấy.
Lúc Hoắc Cảnh nhìn lại, Phùng Gia Lan đã rời tầm mắt từ trước, vừa vặn để lại góc nhìn nửa khuôn mặt như vậy cho Hoắc Cảnh.
Phùng Gia Lan có ngũ quan thanh tú, khuôn mặt hơi trẻ con. Mặc dù năm nay anh ấy đã sắp bước vào ba mươi, khuôn mặt này của anh ấy vẫn giống như lần đầu gặp gỡ, năm tháng không lưu lại dấu vết gì trên gương mặt anh ấy, chỉ khiến đôi mắt của anh ấy trở nên thành thục và cẩn trọng hơn.
Hoắc Cảnh không biết tại sao mình lại nhớ tới cảnh tượng lúc hai người mới gặp. Anh ấy hơi cúi mắt nhìn Phùng Gia Lan một lúc, rồi không biết đã ngủ say từ lúc nào.
Anh tỉnh lại vào sáng hôm sau.
Sau khi anh rửa mặt và mặc quần áo xong, ngoài cửa truyền đến tiếng gõ cửa của Phùng Gia Lan.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play