Sau một tuần thì trạng thái của Hoắc Cảnh đã tốt hơn trước rất nhiều.
Trong lòng Phùng Gia Lan vui vẻ, thậm chí quyết định hôm nay sẽ thương lượng với Hoắc Cảnh, bảo anh ấy hãy ở nhà nghỉ ngơi thêm vài ngày nữa.
Dù sao gần đây công ty cũng không có nhiều việc, mấy ngày trước ba Hoắc biết tin Hoắc Cảnh xin nghỉ thì cũng đã đến công ty giải quyết việc công ty rồi.
Có giám đốc Hoắc ở đây thì cũng không cần Hoắc Cảnh phải liên tục làm việc nữa.
Trong lòng Phùng Gia Lan cảm thấy kế hoạch của mình rất tốt, vui vẻ mở cửa phòng làm việc của Hoắc Cảnh, sau đó anh sững người lại.
Hoắc Cảnh hình như vừa mới tắm xong, chỉ quấn một chiếc khăn tắm, nửa trên cởi trần, nghe thấy tiếng mở cửa thì hơi quay đầu lại. Một giọt nước theo chuyển động của anh, chầm chậm trượt xuống từ đôi lông mày sắc sảo, lướt qua khuôn mặt mịn màng, rơi xuống cơ ngực khoẻ khoắn của anh ấy.
Phùng Gia Lan ngơ ngác nhìn Hoắc Cảnh một lúc lâu rồi mới chợt bừng tỉnh lại, sau đó nhanh chóng lùi lại, mặt đỏ bừng, giọng nói có chút run rẩy: “Tôi… sếp Hoắc… không phải… cái đó... xin lỗi, tôi…”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play