Nụ cười này không còn rạng rỡ như lần trước nữa, thậm chí còn hơi hốc hác và mệt mỏi. Thế nhưng Sở Thừa lại cảm thấy nụ cười này càng thân thiện và xinh đẹp hơn.
Dường như Nhiễm Cảnh mà Sở Thừa gặp ở quán bar ngày đó chỉ là một Nhiễm Cảnh đang ngụy trang mà thôi, mà người ở trước mặt Sở Thừa bây giờ mới chính là con người thật của Nhiễm Cảnh.
“Cảm ơn anh, tôi sẽ nhanh chóng trả lại tiền cho anh.” Nhiễm Cảnh thấy Sở Thừa đang nhìn mình thì quay qua nở nụ cười khoe hàng răng trắng đều như hạt bắp của mình với Sở Thừa rồi nói.
Sở Thừa muốn nói không cần vội, thế nhưng lời đã đến miệng rồi lại thôi.
Bởi vì Sở Thừa nghĩ tới vừa rồi anh ấy nói sẽ giúp Nhiễm Cảnh đóng tiền viện phí thì chàng trai này đỏ ửng hai mắt nhìn anh ấy nói nhất định phải viết giấy nợ, sau đó mới cảm kích chấp nhận sự giúp đỡ của Sở Thừa.
Cho nên Sở Thừa cũng không nói không cần vội mà chỉ cười rồi nói: “Trước tiên cứ đợi dì khoẻ lại đã, chúng ta lưu số của nhau đi.” Lần này Nhiễm Cảnh không từ chối.
Suốt một tuần sau đó, chỉ cần Sở Thừa đến bệnh viện thăm ông cụ Cố thì sẽ dành chút thời gian qua thăm mẹ của Nhiễm Cảnh.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT