Trong đầu Trương Kỳ Nhiên trống rỗng: “Hửm?”
Tống Triết Hàm dùng ngón tay chạm vào khóe mắt anh ấy.
Lúc này Trương Kỳ Nhiên mới mập mờ nói: “Mẹ tôi nói… Tôi thích khóc, nên cho tôi điểm…”
Tống Triết Hàm nhịn không được cười khẽ thành tiếng.
Vốn dĩ đôi mắt của Trương Kỳ Nhiên không mở ra nổi, nhưng nghe thấy anh ta cười, anh ấy vẫn cố gắng vượt qua cơn buồn ngủ mà mở mắt ra nhìn, không vui hỏi: “Anh cười cái gì?”
Đương nhiên Tống Triết Hàm đang cười vì những lời của mẹ Trương Kỳ Nhiên nói đúng lắm, nhưng chắc chắn anh ta không thể nói cho Trương Kỳ Nhiên biết được, thế là hỏi lại vấn đề lúc đầu: “Cậu có muốn tắm rửa không?”
Trương Kỳ Nhiên nặng nề hừ một tiếng, lại lần nữa nhắm mắt lại, dùng hành động để từ chối.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT