Cho đến khi L1 nghe một giọng nói dễ nghe vang lên: “Đưa bữa tối vào thư phòng là được rồi, hôm nay tôi cũng không xuống…”
Người đàn ông đang nói thì khựng lại.
Một lát sau, cửa kính trên sân thượng bị người ở bên trong kéo ra.
Lúc này L1 mới nhận ra, cậu chơi lâu quá rồi!
Trong khoảnh khắc, L1 đột nhiên có cảm giác hốt hoảng vô hình, thậm chí cậu còn cảm thấy má của mình có hơi nóng.
Tại sao vậy nhỉ?
Không đợi cậu nghĩ ra nguyên nhân tại sao mình lại hốt hoảng, thì đã nghe thanh niên cách đó không xa quay đầu hỏi: “Xế chiều này có ai đến phòng tôi à?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT