Lúc này Diệp Lạc Dao mới hoàn hồn, cảm xúc tràn ngập chua xót nháy mắt tan đi, cậu không nghĩ gì mà nói ra một câu: “Em rất thích ban công của anh.”
[Nếu đặt một chiếc ghế nằm để phơi nắng đằng kia thì chắc sẽ thoải mái lắm nhỉ?]
Tần Diệu nghe vậy, ánh mắt nhìn sang ban công tràn ngập ánh nắng theo Diệp Lạc Dao, khóe môi anh hơi nhếch lên: “Có muốn ra đó ngồi một lát hay không? Anh đi lấy sữa cho em nhé?”
Đôi mắt Diệp Lạc Dao bỗng sáng lên: “Có sữa ư?”
Tần Diệu ừ một tiếng.
Biết Diệp Lạc Dao sẽ đến, anh đã sớm chuẩn bị sữa yến mạch.
Diệp Lạc Dao vui vẻ bê hai chiếc ghế ra khỏi phòng khách, ngồi chỗ bóng mát ánh nắng không chiếu tới, cậu kiên nhẫn đợi Tần Diệu mang sữa tới cho mình.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT