Hoắc Cảnh nhíu mày, hỏi mẹ bằng ánh mắt: Là Diệp Lạc Dao tiết lộ ra trước sao?
Mẹ Hoắc gật đầu nhẹ.
Chứ còn gì nữa.
Bằng không sao họ lại có thể vừa khéo hóng được tin sốt dẻo ngay tại hiện trường cơ chứ?
Hoắc Cảnh mím môi gật đầu, dù sao cũng là chuyện gia đình của người khác, anh ấy cũng không cần phải quan tâm làm gì cả, anh ấy chỉ cần để ý sau khi nhậm chức ở tập đoàn Từ thị, Trang Hoa và Từ Uẩn Tri có đưa ra quyết định quan trọng nào không. Chỉ cần không ảnh hưởng đến việc hợp tác của họ thì Hoắc Cảnh sẽ không để ý.
Sau màn tự hỏi ngắn ngủi, Hoắc Cảnh liền mở lời: "Diệp Lạc Dao ở trên lầu ạ?"
Lúc này mẹ Hoắc mới hỏi anh ấy về để làm gì.
Hoắc Cảnh nói lý do anh ấy đến.
Mẹ Hoắc vội vàng đứng dậy gọi Diệp Lạc Dao xuống lầu.
Diệp Lạc Dao vừa cầm điện thoại di động bước xuống đã thấy có một người lạ ngồi trên ghế sô pha, trông lại còn hơi đẹp trai.
[Anh cả ế chổng chơ suốt hai mươi sáu năm tính từ lúc còn trong bụng mẹ của mình cuối cùng cũng đưa bạn trai về nhà rồi à?!]
Ba Hoắc: "...Khụ khụ khụ khụ khụ--"
Hoắc Cảnh: "..."
[Ba Hoắc sao vậy nè? Uống nước sao lại bị sặc vậy?!]
Mẹ Hoắc: "..."
Còn không phải là do con nói chuyện không dọa người khác sợ thì không chịu dừng sao!
May là trợ lí Phùng không nghe được câu này, nếu không anh ấy sẽ rất hoảng sợ.
Để ngăn cản sự hiểu lầm càng thêm nghiêm trọng, mẹ Hoắc vội vàng kéo tay Diệp Lạc Dao giải thích: "Chẳng phải trước đây con bảo muốn vào giới giải trí sao? Mẹ bảo anh cả con thu xếp hết rồi, bây giờ Tiểu Phùng đã tổ chức đội ngũ ổn thỏa rồi, thế nên anh cả con đặc biệt đưa trợ lí Phùng về một chuyến để nói chuyện với con đấy!"
Bà cố ý nhấn mạnh vào ba chữ "trợ lí Phùng".
Cậu "ồ" lên rồi ngồi xuống sô pha theo mẹ.
Trợ lí Phùng vẫn chưa biết ban nãy Diệp Lạc Dao vừa hiểu lầm anh ấy, anh ấy cười với Diệp Lạc Dao, lấy tài liệu đã chuẩn bị xong xuôi ra bắt đầu giải thích cho cậu.
Chuyện liên quan đến lộ trình phát triển của mình trong tương lai ở ngành giải trí nên Diệp Lạc Dao nghe rất nghiêm túc.
Trợ lí Phùng thấy thế không khỏi xúc động trong lòng.
Bảo sao sếp nhà mình lại muốn cho cậu những thứ bằng cả một công ty, đứa em trông đẹp trai như vậy lại còn vô cùng khiêm tốn, ai mà lại không thích cơ chứ?!
Tuy rằng không đẹp bằng em trai của mình hí hí.
Trợ lí Phùng rất yêu thích Diệp Lạc Dao, thế nên cũng nói nhiều hơn một chút: "...Tuy rằng kế hoạch lộ trình phát triển để sau này cậu nhà vào nghề đã ổn thỏa rồi, nhưng dù sao đây cũng chỉ là kế hoạch thôi, quan trọng hơn phải xem tình hình phát triển trong nghề sau này với cả ấn tượng ban đầu của công chúng đối với cậu nhà nữa."
Mấy cái hình tượng này á hả, tạo ra được hết ấy mà!
Trợ lí Phùng nói xong không kiềm được mà đưa ra ví dụ: "Lúc em trai tôi mới vào nghề, công ty quản lý đã tạo dựng hình tượng [cậu ấm cao quý] rất thịnh hành vào khoảng thời gian trước đây cho em ấy, nhờ có hình tượng này mà em ấy đã lên như cá gặp nước trong nghề..."
Diệp Lạc Dao bỗng chốc đưa mắt nhìn trợ lí Phùng.
Ban nãy cậu đã cảm thấy trợ lí Phùng rất đẹp trai, hình như đã gặp ở đâu rồi.
Nghe trợ lí Phùng nói anh ấy còn có một đứa em trai, Diệp Lạc Dao hơi bất ngờ.
[Không trùng hợp đến vậy đâu nhỉ?]
Những người khác trong nhà họ Hoắc ào ạt quay đầu ra nhìn.
Chờ trợ lí Phùng khen em trai anh ấy không ngớt xong, Diệp Lạc Dao mới hỏi: "Người mà trợ lí Phùng nhắc đến là em trai ruột của anh sao?"
Trợ lí Phùng cười thẹn, anh ấy hơi ngại ngùng: "Đúng vậy, em ấy tên là Phùng Tử Kỳ, sau này cậu nhà tham gia vào giới biết đâu lại hợp tác làm việc chung với em ấy không chừng!"
Trong ánh mắt Diệp Lạc Dao nhìn về phía trợ lí Phùng chợt mang ý vị sâu xa khó nói nên lời:
[Vậy mà... thật sự trùng hợp như vậy.]
Mẹ Hoắc buông ly trong tay xuống.
Cái gì trùng hợp như vậy cơ?
Lại có chuyện gì mà họ không biết nữa?
Mau nói đi chứ, Phùng Tử Kỳ kia hình như là nghệ sĩ của công ty thằng cả nhỉ?
Hoắc Cảnh cũng nhớ ra Phùng Tử Kỳ.
Không phải vì anh ta là nghệ sĩ ưu tú có tiềm năng phát triển trong công ty con, mà là vì trong lúc rỗi rãi trợ lí Phùng sẽ ngẫu nhiên trò chuyện về gia đình với Hoắc Cảnh, không tránh khỏi việc nhắc đến em trai của anh ấy.
Nghe nhiều lần nên Hoắc Cảnh cũng nhớ rõ.
Thậm chí vào khoảng thời gian trước, có một dự án Hoắc Cảnh cảm thấy rất ổn nên giới thiệu Phùng Tử Kỳ tham gia.
Thế nói đi nói lại, cuối cùng lại trùng hợp đến vậy sao?
Ánh mắt ba người sáng quắc nhìn Diệp Lạc Dao, họ kiên nhẫn chờ cậu đưa ra đáp án.
[Mình tìm ảnh chụp thử--]
Diệp Lạc Dao cầm điện thoại di động lướt một lúc lâu, cuối cùng ngẩng đầu lên nhìn trợ lí Phùng.
"Là anh ta sao?" Diệp Lạc Dao hỏi.
Trợ lí Phùng tươi cười xán lạn: "Đúng đúng đúng, đây là em trai của tôi!"
Ra mắt được một năm, là sao trẻ vô cùng nổi tiếng trong giới!
Nhắc đến Phùng Tử Kỳ, trợ lí Phùng vô cùng kiêu ngạo, cằm anh ấy hơi hất lên.
Diệp Lạc Dao: [Thế thì thật là...ấy ấy quá.]
Có ý gì vậy? Dấu ba chấm đó của con có thể điền được nhiều nội dung lắm đấy, con đừng có lấp lửng nữa, mau nói ra đi chứ!
Cả ba người nhà họ Hoắc đều hơi căng thẳng.
Diệp Lạc Dao bỗng dưng quay đầu nhìn Hoắc Cảnh.
Dường như đang chờ xét xử cuối cùng, thậm chí Hoắc Cảnh cũng phải ngừng thở đôi chút.
Sau đó chợt nghe Diệp Lạc Dao nói:
[Anh cả của mình thật là...kẻ phá của thảm nhất lúc này mà!]
[Làm thế nào để mình nhắc nhở anh cả đây, Phùng Kỳ Tử vừa ra mắt đã tự tạo dựng hình tượng cậu ấm cao quý, tự coi mình là bạn trai tin đồn của thái tử gia tập đoàn Hoắc thị, tác oai tác quái trong giới, thậm chí còn lợi dụng các mối quan hệ của trợ lí Phùng để lấy được chìa khóa biệt thự Giang Tân...]
[Đợi đã, lúc này hình như Phùng Tử Kỳ đang tham gia truyền hình thực tế thì phải?]
[Nếu mình nhớ không nhầm, hình như hôm nay Phùng Tử Kỳ đưa đoàn quay phim đến biệt thự của anh cả để hoàn toàn chứng minh chuyện anh ta là "bạn trai tin đồn" của anh cả nhỉ?]
"Choang"!
Hoắc Cảnh lỡ tay làm vỡ ly nước.
Anh ấy bỗng nhiên đứng dậy, bầu không khí xung quanh trở nên lạnh lẽo, anh ấy bình tĩnh liếc nhìn trợ lí Phùng.
Trợ lí Phùng còn đang khoe khoang về em trai nhà anh ấy, bất ngờ không kịp trở tay va vào ánh mắt của sếp, anh ấy sợ đến mức những lời định nói bị kẹt lại trong cổ họng, chớp chớp mắt, mồ hôi túa ướt cả trán.
Chuyện… Chuyện này là sao vậy?