Diệp Lạc Dao chắc chắn luôn.
[Quả nhiên là vậy!]
Lê Tư Viễn vẫn còn trừng Diệp Lạc Dao, Diệp Lạc Dao cảm thấy da đầu tê dại, nhưng có thù báo thù, có oán báo oán, cho nên Diệp Lạc Dao trực tiếp mạnh mẽ mở đầu, dùng âm lượng mà cả xe đều có thể nghe được nói: “Đúng vậy, tôi có biết một chút. Mà nhắc mới nhớ, đã một tuần không gặp nhau rồi, tôi quên hỏi anh Câu Sử, dạo này anh và Trương Kỳ Nhiên thế nào rồi? Tiến triển có thuận lợi không?”
Diệp Lạc Dao vừa dứt lời, cũng không quên nở một nụ cười mỉm rạng rỡ với Tống Triết Hàm, sau đó lập tức quay dầu, ôm lấy cánh tay Tần Diệu ở bên cạnh, nhỏ giọng cầu cứu: “Tổng giám đốc Tần, tổng giám đốc Tần!”
[Cứu tôi với! Anh Câu Sử dùng ánh mắt giết người rồi!]
Tần Diệu thật sự không khỏi tức cười.
Thấy lúc này hình như Diệp Lạc Dao có hơi sợ thật, cũng quên đi nguyên tắc của mình, trực tiếp đưa tay nhẹ nhàng ôm lấy bả vai của Diệp Lạc Dao.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play