“Tôi nhớ tối qua lúc chúng ta về đến đây cũng đã muộn lắm rồi nên tổ tiết mục đã chuẩn bị lẩu và thịt nướng cho chúng ta, sau khi ăn được một nửa thì chúng ta bắt đầu uống rượu, đúng rồi… Uống rượu…”
Những chuyện xảy ra tiếp theo như một thước phim lần lượt chiếu trong đầu của Trương Kỳ Nhiên. Đôi mắt của anh ấy đột nhiên mở to vì kinh ngạc, nhưng chỉ sau vài giây biểu cảm của Trương Kỳ Nhiên lập tức biến thành hoảng hốt, không chỉ tai mà cả cổ và mặt của anh ấy đều đỏ bừng bừng.
Nhìn bộ dạng này của Trương Kỳ Nhiên, tất cả mọi người đều có hơi không nhịn cười được.
[Xem ra là nhớ lại rồi…]
[Những lúc như này chúng ta phải giữ im lặng, không thể để Trương Kỳ Nhiên kích động được.]
Chỉ đáng tiếc Tống Triết Hàm không nghe được suy nghĩ của Diệp Lạc Dao, anh ta hỏi thẳng: “Nhớ lại rồi hả?”
Trương Kỳ Nhiên sững sờ đứng im một chỗ, rất lâu sau mới khó khăn lên tiếng: “Hình như tôi vừa mơ thấy ác mộng.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT