Khóe môi Lê Tư Viễn từ từ cong lên, bỗng nhiên nghiêng đầu nói với Tống Triết Hàm: “Tôi thấy mặc dù Tiểu Trương uống say, nhưng trông không giống như nhận nhầm người đâu.”
Vẻ mặt Tống Triết Hàm lạnh lẽo, ánh mắt sắc lạnh như băng bắn về phía Lê Tư Viễn, giọng nói cũng rét lạnh: “Cậu có ý gì? Chẳng lẽ cậu tính nói tôi có quan hệ bừa bãi với cậu ta xong vứt bỏ hả?”
Lê Tư Viễn nhanh chóng xua tay nói: “Này này, tôi không nói mấy lời này, là chính cậu nói đó.”
Nói xong, anh ấy còn chê chuyện này ầm ĩ chưa đủ lớn mà cười lớn hai tiếng.
Cả người Tống Triết Hàm đều đang tỏa khí lạnh.
Nhưng lần nào cũng như lần nấy, Lê Tư Viễn dường như chẳng bị ảnh hưởng gì, phối hợp rót cho mình một ly rượu, sung sướng uống hơn nửa ly, cười hì hì nói với Diệp Lạc Dao bên cạnh: “Cậu nhìn cậu ta xem, có giống như bị đâm vào phổi không? Trước giờ tôi chưa từng thấy cậu ta tức giận tới như thế đâu!”
Diệp Lạc Dao khụ khụ hai tiếng, nhỏ giọng nói: “Hai anh bớt tranh cãi đi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT