Anh ta không dám tin quay đầu lại, không chỉ đối diện với ánh mắt của tất cả khách mời, mà còn đối diện với một hai ba... Tận mười cái camera đen như mực.
Du Bạch há hốc miệng, đầu óc trống rỗng.
Tống Triết Hàm lập tức nói tiếp phần còn lại: “Có lẽ đã phát sóng trực tiếp toàn bộ rồi, cho dù Hạ Dương có đồng ý che giấu cho cậu thì cũng không giấu được nữa rồi.”
Hơi thở của Du Bạch khựng lại, ngón tay cũng bắt đầu run rẩy: “Mấy… Mấy mấy mấy, mấy người… Đến đây lúc nào.”
Diệp Lạc Dao cười xong, cũng bước ra từ sau bồn hoa, chân thành mở miệng nói: “Ngay từ đầu là tôi đã ở đây rồi... Nhưng tôi thật sự không có cố ý đến đây để nghe lén, tôi chỉ muốn đi tìm đạo diễn, kết quả đúng lúc đụng phải mấy người, ừm... Tôi thật sự không có nghe lén!”
[Đúng là trùng hợp thật!]
[Thật sự thì tôi cũng không muốn nghe lén đâu, nhưng mà dù sao cũng đã không cẩn thận nghe trộm được rồi, vậy thì cứ dứt khoát nghe cho hết đi.]

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play