Lúc này Tống Ngọc mới lấy lại tinh thần, bà ta nhanh chóng cầm cái nhẫn trên bà trà lên, cẩn nhận xem mặt trong của cái nhẫn.
Nhưng mặc dù bà ta đã xoay vòng xem kỹ hai lần cũng không thấy được chuỗi số mà ba Hoắc đã nói.
Cả người Tống Ngọc giống như bị sét đánh, đứng cứng ngắc tại chỗ không nhúc nhích.
Vậy lúc nãy bà ta ở trong nhà vệ sinh móc cổ họng để nôn ra là vì cái gì chứ?
Bà ta đột ngột nhận ra, trừng mắt tới muốn rách cả mí mắt nhìn ba Hoắc: “Cho nên, lúc ở bàn ăn… Không đúng, là sớm hơn nữa, mấy người đã nhận ra mục đích của tôi…”
“Phải thì sao chứ?” Giọng nói ba Hoắc lạnh lùng, cũng chẳng thèm nhìn Tống Ngọc một cái.
Trên mặt Tống Ngọc đều là vẻ không thể tin nổi: “Không thể nào, không thể nào được…”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT