Một đứa bé ba tuổi làm sao lại biết thầm thương trộm nhớ ông được?
Ba Hoắc bày ra vẻ mặt oan ức nhìn mẹ Hoắc.
Mẹ Hoắc mím chặt môi, giả vờ như đang tức giận.
Ba Hoắc: “…”
Ông bị oan quá mà!
Sao bà lại thật sự tức giận với ông chứ!
Bà nhìn Tống Ngọc ở bên cạnh, bà ta đã cố nén vẻ bi thương trên mặt xuống, lại lần nữa mỉm cười với Diệp Lạc Dao và Hoắc Yến: “Chào hai đứa, không ngờ mới chớp mắt thôi mà hai đứa đã lớn như thế này rồi.” Bà ta hơi dừng lại một chút, nghiêng đầu nhìn qua ba Hoắc: “Chuyện này là do em, anh họ đừng tức giận với bọn nhỏ, là do em lâu quá không về, bọn nhỏ không nhận ra em cũng là chuyện bình thường…”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT