Trịnh Duệ còn chẳng buồn liếc mắt nhìn Trịnh Tu một cái, chẳng để mắt đến lời đe dọa của ông ta, thậm chí cậu ta còn cầm microphone mỉm cười hỏi ông ta: “Ba, ba định làm cái gì? Tôi nói vậy chẳng lẽ không phải là sự thật sao? Hay là tôi nhớ sai thời gian?”
[Thì tại vì là sự thật cho nên ông ta mới nhảy cẫng lên thế chứ ha ha ha.]
Diệp Lạc Dao thích chí lắm.
[Ông còn phải nhớ kỹ một câu: cây kim trong bọc rồi cũng có ngày lòi ra.]
Trịnh Duệ còn đang tiếp tục nói: “Nếu tôi thật sự nhớ lầm thời gian thì tôi xin lỗi ba trước vậy, nếu ba không hài lòng với một buổi trưa, vậy thì tôi đổi thành nửa tiếng nhé?”
Trịnh Tu tức giận đến mức quát lớn: “Mày!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play