Cố Ảnh Tự Liên

Tiểu Linh Đang


8 tháng


"Tiểu Linh Đang, mặt trời chiếu lên đến mông rồi, ngươi còn chưa chịu dậy hay sao?" Tiểu ni cô mặt mày hớn hở đang cầm chổi quét những chiếc lá rơi rụng trên sân.

Đang là mùa xuân mà thời tiết vẫn còn một chút se lạnh của mùa đông. Nhưng thời tiết này lại không làm ảnh hưởng đến cảnh xuân tươi đẹp, dạt dào trước mắt

"Aiya, ngươi cứ để nàng ấy ngủ thêm một chút,  biết đâu lại mơ được thứ thoại bản gì hay ho."

Tiểu ni cô khác bên cạnh vỗ về nhỏ nhẹ.

Hai tiểu ni cô này là Nhan Lạc và Nhan Tuệ. Hai nàng cùng với tiểu cô nương vẫn còn đang ngủ chính là đồ đệ của Thanh Vân sư thái, sư trụ trì của Phúc An Tự.

Tiếng quét lá xào xạc hòa lẫn với tiếng nói chuyện của hai tiểu ni cô.

"Nhan Tuệ, ngươi nói xem, tất cả mọi người trong chùa không là ni cô thì cũng là hòa thượng. Ai cũng phải xuống tóc ăn chay niệm phật nhưng tại sao Tiểu Linh Đang lại không giống chúng ta?" Nhan Lạc tiểu ni cô tỏ vẻ khó hiểu.

Nhan Tuệ vừa quét lá, không nhanh không chậm trả lời nàng:" Nhan Lạc, sư phụ đã nói rồi, Tiểu Linh Đang không giống chúng ta."

Ngừng một chút, nàng nói tiếp:" Năm đó, nàng được đưa vào đây là có lý do, đến thời gian nhất định sẽ có người đến đón nàng đi."

"Hả?" Trên mặt Nhan Lạc hiện lên một chút bất ngờ theo sau đó là sự buồn bã cùng thất vọng.

Nhan Tuệ nói tiếp:" Nghe nói, nàng có xuất thân cao quý, cành vàng lá ngọc. Ở đây với chúng ta ngần ấy năm đúng là ủy khuất cho nàng. Năm nay nàng cũng đã 14, chắc rất nhanh sẽ có người tìm đến Phúc An Tự đón nàng."

Hai tiểu ni cô đang trò chuyện thì bỗng một tiếng nói trong phòng vọng ra.

"Ai nhắc đến tên ta đó?" 
 

Nhan Lạc:...

Nhan Tuệ:...

Chỉ thấy tiểu cô nương mặt đỏ tai hồng, đôi mắt to đen láy thoạt nhìn có chút đáng yêu nhưng lại không thiếu vẻ xinh đẹp đang từng bước đi đến. Hiện tại là mùa xuân nhưng vẫn có chút lạnh, nàng choàng một chiếc áo lông ở bên ngoài, trên đầu là hai búi tóc tết được thắt vải lụa vô cùng đáng yêu.

"Tiểu cô nương, ngươi có biết bây giờ là giờ gì rồi không hả? Bây giờ mới chịu dậy, có muốn ta mách sư phụ hay không?" Nhan Lạc tỏ vẻ bất mãn quay sang nói với tiểu cô nương mới ngủ dậy.

"Đừng mà đừng mà Nhan Lạc sư tỷ. Ta sai rồi, ngày mai ta sẽ dậy sớm mà." Vừa nói tay nàng vừa lôi kéo tay của Nhan Lạc làm nũng.

"Có được không hả Nhan Lạc tỷ?" Tiểu cô nương như nghĩ ra gì đó rồi nói tiếp:" Phải rồi, vừa nãy ta mới mơ thấy một thoại bản hết sức hấp dẫn, tỷ có muốn nghe không?"

Không sai, tiểu cô nương hoạt bát đáng yêu này chính là Diệp Linh Đang, chính là đứa trẻ đã được nhét vào Phúc An Tự từ lúc còn nhỏ.

Từ nhỏ nàng đã rất thông minh, học chữ cũng nhanh hơn so với những đứa trẻ cùng tuổi. Vì thế mà nàng rất yêu thích đọc thoại bản. Xuất thân của nàng so với những đứa trẻ khác trong chùa vô cùng khác biệt .Vị lúc đầu gửi nàng vào trong chùa dặn dò rất kĩ Thanh Vân sư thái là phải nuôi dạy nàng thật tốt nhưng không thể cho nàng lớn lên trở thành ni cô, vào thời điểm nhất định sẽ đến đây đón nàng. Trước khi đi đã để lại nàng và rất nhiều vàng bạc, nói là dùng để lo cho nàng và tu sửa lại chùa.

Chính vì vậy mà Diệp Linh Đang được nuôi dạy khác với những ni cô trong chùa. Nhưng nàng cũng không vì vậy mà kiêu căng hống hách. Ngược lại, nàng tỏ ra rất hoạt bát, vui vẻ với mọi người. Nàng thích đọc thoại bản, cũng vì vậy mà mỗi lúc rảnh rỗi, các ni cô trong chùa sẽ tụ họp lại một chỗ để nghe nàng kể chuyện trên trời dưới đất.

Vừa nghe đến chữ thoại bản, hai mắt Nhan Lạc sáng lên:" Thật vậy sao, vậy thì chuyện ngươi ngủ nướng tạm bỏ qua, ta sẽ không mách sư phụ nhưng đừng quên kể chuyện đó."

"Đa tạ sư tỷ, nhưng trước hết phải hoàn thành công việc trước mắt đã. Lát nữa muội sẽ kể cho mọi người cùng nghe." 

Nói xong hai người lại ríu rít quấn lấy nhau quét sân rồi bê nước. Nhan Tuệ ở bên cạnh trông thấy Thanh Vân sư thái thì cùng nhau lắc đầu cười khổ.

--------

Đến tối, khi đã hoàn thành xong hết mọi việc, Tiểu Linh Đang mới cùng các ni cô nhỏ tuổi trong chùa cùng Nhan Lạc, Nhan Tuệ tụ tập lại một chỗ rồi kể chuyện.

Tiểu Linh Đang nói trước:" Mọi người chắc hẳn là chưa nghe qua về chuyện tình yêu của Tiên Đế và Tiên Hậu đời trước đúng không?"

"Chỉ mới nghe là tình yêu về Tiên Đế và Tiên Hậu đời trước rất buồn, khiến ai nghe xong cũng phải rơi nước mắt." Một tiểu ni cô trả lời.

Nghe thế thì ai cũng nhao nhao muốn nghe vì sự tò mò và hiếu kỳ về chuyện tình yêu của Tiên Đế, Tiên Hậu.

Thấy vậy, Tiểu Linh Đang bên này chỉ quay đầu cười lạnh, nhưng nụ cười này của nàng lại không ai để ý vì bây giờ sự chú ý đều được dồn lên câu chuyện được cho là buồn bã kia.

"Được rồi, vậy ta bắt đầu kể đây........." Tiểu Linh Đang bắt đầu dẫn dắt vào câu chuyện.

 

Lời tác giả: Các độc giả hãy ghi nhớ nhân vật nhỏ Tiểu Linh Đang này nha, sau này ắt có chỗ cần dùng đó nha.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play