Vọng Đoạt Kim Chi

Tuyệt Diễm


8 tháng


Kiếp trước, Nguyên Triều vẫn luôn không rõ vì sao hắn lạnh nhạt với nàng như vậy. Rõ ràng lần đầu gặp gỡ, hắn cũng không như thế, hắn cũng từng đối xử dịu dàng với nàng.

Nàng từng suy nghĩ rất lâu cũng không nghĩ ra.

Tận đến khi nằm trên giường ở Lãnh Cung, nghe âm thanh nhạc hỉ ở bên ngoài, nàng mới hiểu được.

Không phải nàng không đủ tốt không đủ đẹp, mà bởi vì từ đầu đến cuối, nàng không phải thê tử lý tưởng trong lòng Yến Trường Dụ.

Hắn chưa bao giờ nghĩ sẽ cưới nàng, tất cả chỉ do nàng tự chủ trương mà thôi.

“Người đâu, đến thay quần áo.”

Nguyên Triều bỏ túi thơm trong tay xuống, đứng lên, nói thẳng, “Ma ma chải đầu giúp ta đi, hôm nay thời tiết đẹp như vậy, chúng ta cưỡi ngựa vùng ngoại thành đi.”

“Quận chúa muốn gặp Thái Tử điện hạ sao?” Văn ma ma và Tập Nguyệt đều không nhịn được cười.

Nguyên Triều cười cười, vẫn chưa giải thích.

Rốt cuộc chuyện nàng rễ tình đâm sâu với Yến Trường Dụ đã sớm thâm nhập nhân tâm, kể cả hiện giờ nàng có nói, cũng không ai tin.Vậy thìcớ gì phải làm chuyện vô nghĩa chứ?

“Hôm nay Quận chúa muốn đổi bộ xiêm y nào? Hôm qua, tú phòng mới vừa đưa tới bộ đồ mới mà Quận chúa muốn.” Văn ma ma hỏi.

Yến Trường Dụ yêu thích màu sắc thanh nhã, cho nên thường mặc áo trắng. Nguyên Triều vì đón ý hùa hắn, vì muốn khiến hắn nhìn nàng nhiều hơn một chút, nên sai người làm không ít váy áo màu trắng.

Các tú nương ở phủ Trấn Quốc công có tài may vá tinh xảo, dù váy trắng cũng tinh xảo xinh đẹp, nhưng không thích hợp với Nguyên Triều.

Dung mạo của nàng diễm lệ, càng thích hợp với những màu sắc rực rỡ, màu váy trắng chỉáp chế dung mạo của nàng.

“Không được, đổi một bộ màu sắc rữc rỡ hơn đi.”

Giống như kiếp trước, trước khi nàng chết, cũng thay xiêm nàng yêu thích nhất.

*

Ngoại thành, Hoàng Trang.

“Điện hạ, là người của phủ Trấn Quốc công.” Sau khi thị vệ điều tra trở về, cung kính bẩm báo trước Thái Tử điện hạ trẻ tuổi, “Hẳn là Nguyên Triều Quận chúa phái tới, có cần thuộc hạ gọi người đó đến hay không?”

Hắn ta chỉ đúng là Vệ Nhất.

Bên cạnh Thái Tử đương triều tự nhiên không thiếu thị vệ, mặc dù địa vị Yến Trường Dụ dễ lay động, nhưng thủ vệ bên cạnh cũng có thể nói khá nghiêm ngặt. Tất nhiên ung tích củaVệ Nhất không thể gạt được.

Từ khingã ngựa, Thái Tử điện hạ từng quang mang vạn trượng liền yên lặng xuống, rất ít xuất hiện trước mặt người khác. Người ngoài đều cho rằng bởi vì gãy chân một nên Thái Tử tự ti, thế cho nên không dám ra mặt gặp người, chỉ biết Thái Tử dọn ra Đông Cung, tu dưỡng ở Hoàng Trang ngoài thành.

Cũng bởi vì chuyện này, rất nhiều người đều chắc chắn chân của Thái Tử thật sự bị phế.

“Không cần.” Nghe được phủ Trấn Quốc công và Nguyên Triều Quận chúa, Yến Trường Dụ hơi nhíu mày, vẻ mặt lạnh lùng, có chút không kiên nhẫn, “Phái người tăng mạnh phòng vệ, toàn bộ thủ vệ hôm nay đi xuống lãnh hai mươi roi. Việc như hôm nay, Cô không muốn lại nghe đến lần thứ hai.”

“Không được Cô cho phép, bất kể người đến là ai, đều không được bước vào!”

“…… Thuộc hạ lĩnh mệnh!”

Thị vệ sớm đã đoán được, nghe vậy không hề ngạc nhiên, chỉ lên tiếng, rồi lui xuống. Chẳng qua lúc lui xuống, trong lòng vẫn nhịn không được thở dài.

Thân là cận vệ củaThái Tử điện hạ, bọn họ đều biết tâm ý của Nguyên Triều Quận chúa với điện hạ, nhưng càng hiểu rõ điện hạ vô tình và lãnh đạm với Nguyên Triều Quận chúa.

Bọn họ cũng đã gặp Nguyên Triều Quận chúa, nói thật, không có người nào không kinh diễm bởi dung mạo củaQuận chúa.

Mỹ nhân như vậy, thế gian hiếm thấy, dù tính tình kiêu ngạo ương ngạnh đôi chút, cũng không quan trọng, ngược lại có vẻ đáng yêu. Mặc cho ai được cô nương vừa mỹ lệ vừa tôn quý như vậy yêu thích, sợ rằng khó có thể tự giữ.

Cố tình điện hạ nhà bọn họ lại thờ ơ, không hề có ý thương tiếc.

Thị vệ thở dài trong lòng, nghĩ bởi vì điện hạ ý chí sắt đá, Quận chúa mới có thể không nhịn được phái người tiến đến hỏi thăm hành tung của điện hạ.

Đáng tiếc điện hạ nhà hắn lại không muốn nhận ân huệ của này mỹ nhân.

“Điện hạ nói thế nào?”

“Có thể nói cái gì chứ? Đi thôi, đi xuống lãnh phạt!” Sau khi bước ra, những thị vệ khác vội vây quanh hỏi thăm, thị vệ xua tay, thở dài, “Sau này vô luận là ai, không được điện hạ cho phép, đều không cho vào.”

“Bao gồm người của Nguyên Triều Quận chúa?”

“Đương nhiên.”

Trên thực tế, điện hạ nhấn mạnh chỉ vị Quận chúa này. 

Mọi người nghe vậy, đều thổn thức.

“Quận chúa có dung mạo như vậy, điện hạ thật sự không động tâm chút nào sao?”

“Điện hạ đoan chính chính trực, há lại là hạng người bị sắc đẹp mê hoặc nhất thời?” Lập tức có người phản bác, “Tuy Nguyên Triều Quận chúa đẹp, nhưng tính cách cũng không phải kiểu mà điện hạ thích.”

“Ta thấy, điện hạ vẫn còn nhớ thương Lục cô nương.”

“Tuy Lục cô nương không đẹp như Quận chúa, nhưng tính tình cực tốt, nhu tình như nước dịu dàng động lòng người, cưới thê vốn nên cưới hiền.” Có người tiếc hận lắc đầu, “Chỉ tiếc, hai người hữu duyên vô phận.”

“Được rồi được rồi, đừng nói nữa. Nếu để điện hạ nghe thấy, chẳng phải càng thêm đau lòng hay sao?” Đám thị vệ đều được chọn ra từ nhỏ, đi theo bên cạnh Yến Trường Dụ, vô cùng trung thành. Chẳng sợ hiện giờ Thái Tử suy thoái, bọn họ cũng chưa từng ruồng bỏ, vô cùng bảo vệ chủ thượng nhà mình.

Mọi người nghe thế đều ngậm miệng. Mỗi khi nhắc tới chuyệnhôn sự giữaLục cô nương và điện hạ, ai không tiếc hận chứ? Tuy Nguyên Triều Quận chúa đẹp nhưng không phải người trong lòng điện hạ, dù tốt cũng không sánh bằng Lục cô nương.

“Có điều hôm nay Lục cô nương cũng tới.”

“…… Cho nên, có lẽ Nguyên Triều Quận chúa sẽ nhanh chóng đến đây nhỉ?”

*

Nguyên Triều đúng thật đã đến, giống hệt kiếp trước. Sau khi nhận được tin tức Vệ Nhất truyền đến, nàng lập tức chạy qua đây. Chỉ là kiếp trước, bởi vì ghen ghét nên nàng mới đến, muốn tuyên thệ chủ quyền, đuổi tình địch đi. Kiếp này, nàng lại đến vì muốn rời xa Yến Trường Dụ.

Nàng muốn giải trừ hôn ước với Yến Trường Dụ, chuyện này không phải chỉ cần một câu nói, mà cần phải tính toán cẩn thận.

Kiếp trước, nàng vì hôn ước này đã gây ra nhiều chuyện chê cười. Thế nên nàng không muốn tái phạm đồng dạng sai lầm. Nếu giờ phút này nàng nói thẳng muốn giải trừ hôn ước, ở trong mắt người ngoài, chỉ có vô cớ gây rối, tùy hứng làm bậy.

Nguyên Triều không quá để ý thanh danh của bản thân, nhưng hiện giờ nàng không thể không màng thể diện của phủ Trấn Quốc công.

Cho nên nàng cần tìm một lý do vẹn toàn.

Ví như biểu muội thanh mai và Thái Tử tình cũ khó quên, nàng bị tổn thương nên nản lòng, cuối cùng quyết định rời khỏi, để người hữu tình thành quyến chúc?

Cho nên, mặc dù không muốn nhìn thấy đối cẩu nam nữ này, Nguyên Triều vẫn đến. Nàng nhớ rõ, hôm nay Yến Trường Dụ và đám người Ngũ hoàng tử cưỡi ngựa, đầu tiên Lục Cẩn không cẩn thận ngã ngựa, được Yến Trường Dụ cứu, về sau ngoài ý muốn rơi xuống giữa sông, được Ngũ hoàng tử cứu, cuối cùng vì hai người có tiếp xúc da thịt, nên được Hoàng Thượng hạ chỉ ban hôn.

Người từng là vị hôn thê lại đính hôn với đệ đệ của mình, bao nhiêu đau khổ đây chứ? Cho nên, nàng đến giúp hắn.

*

Khu vực săn bắn, ngoại thành.

Một hàng người cẩm y ngọc bào tụ tập cạnh nhau. Không chỉ có các công tử mặc trang phục gọn gàng, các cô nương xinh đẹp cũng đều chỉnh tề sạch sẽ, bên cạnh mỗi người còn dắt theo con ngựa khỏe mạnh, dường như sắp có một cuộc tranh tài.

“Vừa rồi tư thế oai hùng của Ngũ điện hạ thực sự khiến mọi người bội phục.” Có người cười nịnh nọt nam tử trẻ tuổi đang bị mọi người vây quanh, “Chẳng trách Ngũ điện hạ có thể vượt lên đứng đầu, tại hạ hết sức bội phục!”

Hôm nay thời tiết vừa đẹp, rất thích hợp đạp thanh đi săn. Ngũ hoàng tử Yến Trường Khải dẫn đầu một đám quý tử quý nữ trong kinh hẹn cùng nhau tới ngoại thành vào sáng sớm.

Có người muốn nịnh hót Yến Trường Khải, liền đề nghị đua ngựa.

Ngũ hoàng tử Yến Trường Khải là nhi tử về sau Hoàng Thượng sinh ra, trong các vị hoàng tử, ngoại trừ Thái Tử, thì hắn ta có thân phận tối cao. Bây giờ Thái Tử bị phế, đương nhiên hắn ta sẽ kế vị.

Huống hồ đều xuất thân từ phủ Thừa Ân Công, là tỷ muội ruột thịt với Nguyên Hoàng Hậu.

Yến Trường Khải chỉ nhỏ hơn Yến Trường Dụ một tuổi, cũng tập võ đọc sách từ nhỏ, xem như văn võ song toàn.

Duy độc một người, đứng ở một bên, không hề ăn nhịp với cảnh tượng náo nhiệt bên này.

Đúng là đương kim Thái Tử điện hạ.

So với Ngũ hoàng tử chúng tinh phủng nguyệt, xung quanh hắn thực quạnh quẽ.

Khu vực săn bắn ngoại thành cách Hoàng Trang khá gần, dù sao Yến Trường Dụ còn mang danh Thái Tử, bất luận trong lòng nghĩ như thế nào, những người khác tới đây, tự nhiên không có khả năng vòng qua hắn.

Với thân phận hoàng đệ có quan hệ huyết thống gần nhất, Ngũ hoàng tử càng không thể không đến gặp vị trưởng Thái Tử này.

Hơn nữa, hôm nay hắn ta đến cũng không phải nhất thời hứng khởi, mà sớm có kế hoạch.

Mục tiêu là Yến Trường Dụ.

Không có hoàng tử nào không nghĩ bước lên ngôi vị chí cao, đều là trưởng tử, đương nhiên Yến Trường Khải cũng không ngoại lệ. Mà hắn muốn ngồi lên vị trí trữ quân, đầu tiên phải đạp Yến Trường Dụ xuống dưới chân!

*

“Thái Tử ca ca, sắc mặt huynh không tốt như vậy, đã xảy ra chuyện gì thế?” Trong lúc mọi người đang nói chuyện, Lục Cẩn nhỏ giọng đi tới, nhìn Yến Trường Dụ, trong đôi mắt dịu dàng như nước mang theo lo lắng và quan tâm, “Hay là thân thể không khỏe?”

Dung mạo nàng ta thanh tú, trên người mặc lớp áo trắng mỏng, tuy không diễm lệ như Nguyên Triều, nhưng càng hiền dịu đoan trang, lại không mất đi dáng vẻ xinh đẹp động lòng người.

Không chỉ có dung mạo xuất sắc, Lục Cẩn còn nổi tiếng là tài nữ.

Phủ Thừa Ân Công lập nghiệp từ thi thư, toàn bộ nhi nữ trong tộc đã đọc sách tập viết từ nhỏ, mẫu mực đoan chính. Trong số nữ nhi của Lục gia, Lục Cẩn cũng người xuất sắc nhất. Còn chưa cập kê, tài danh đã nổi khắp Kinh Thành.

Xuất thân hiển hách, lại không ương ngạnh trương dương. Có tài có mạo, tính tình dịu dàng tỉ mỉ, không cao ngạo không nóng nảy. Đây mới là giai phụ được thế gia quý tộc vừa lòng chọn ra nhất.

Nếu không phải lúc trước nàng ta sớm đã định thân với hoàng tộc, cửa lớn phủ Thừa Ân Công sợ rằng đã sớm bị bà mối san bằng.

“Cảm ơn muội lo lắng, Cô không sao.”

Yến Trường Dụ khẽ gật đầu với nàng ta, giọng điệu dịu dàng, lại lộ ra vẻ xa cách khách khí.

Vành mắt Lục Cẩn thoáng chốc phiếm hồng.

“Biểu ca, có phải huynh còn giận Cẩn Nhi hay không?” Lục Cẩn ngẩng đầu, trong mắt dường như lóng lánh ánh nước, “Muội thực xin lỗi huynh, hôn ước chúng ta ……”

“Biểu muội không cần xin lỗi, muội cũng không có lỗi vớiCô.” Yến Trường Dụ đạm thanh đánh gãy nàng nói, “Huống hồ, hôn ước vốn do Cô đề nghị giải trừ trước, không liên quan đến biểu muội. Chuyện cũ đã qua, không cần nhắc lại.”

Hắn nhìn qua vô cùng đạm mạc xa cách, phảng phất không có nửa phần tình ý đối với nữ tử trước mặt. Nhưng nếu không có, tại sao khi biết bản thân có khả năng tàn phế, chủ động đề nghị giải trừ hôn ước với Hoàng Thượng chứ?

Đây rõ ràng là vì không muốn liên lụy nàng ta, rõ ràng hắn không đành lòng để nàng ta theo hắn chịu khổ mới nhịn đau làm như thế.

Thậm chí vì không muốn vẩy bẩn thanh danh củanàng ta, cam nguyện chủ động để nàng ta tự do.

Đây không phải thích, lại là gì chứ?

Những chuyện này, làm sao không khiến người ta động dung được chứ?

Cho nên mặc dù Yến Trường Dụ tỏ ra lạnh lùng xa cách, Lục Cẩn cũng chỉ ngẩng đầu nhìn điện hạ tuấn mỹ trước mặt, đôi mắt long lanh ngấn nước, phảng phất có muôn vàn tình ý khó mà nói thành lời.

Nàng ta đến gần hắn, chợt vấp ngã, cơ thể vô thức nghiêng về phía người trước mặt, dù chưa nhào vào trong lòng ngực hắn, lại túm chặt tay áo hắn.

Mà công tử tuấn nhã kia cũng không cự tuyệt.

Dưới ánh mặt trời oi bức chói chang, hai người nhìn nhau, phảng phất quanh thân đều phát ra tầng nhu tình mật ý dịu dàng. Ngay cả ánh sáng cũng phá lệ thiên vị vớingười hữu tình, ánh chiều tà chiếu xuống, mạ lên bọn họ một tầng ánh sáng ấm áp rực rỡ.

Lúc Nguyên Triều cưỡi ngựa chạy đến, thấy một màn này.

Hệt như kiếp trước.

“Nguyên Triều Quận chúa?”

Có người nghe được tiếng vó ngựa, theo sát nhìn lại đây, đập vào mắt là một mạt diễm sắc, vô cùng kinh diễm, nhịn không được kêu ra tiếng. Một tiếng này cũng kinh động đến đôi nam nữ đang dịu dàng thắm thiết, hai người cùng quay qua nhìn nàng.

Nháy mắt, lông mày của Thái Tử điện hạ hiện lên vẻ lạnh lùng, sự ấm áp quanh thân cũng biến mất sạch sẽ.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play