Bên ngoài oi bức, hai người vào sân vận động trong nhà chơi bóng, mấy người còn lại đều không tới, sau khi bọn họ vào sân bèn lập đội với người lạ, không lo lắng mà nói chuyện phiếm, chơi bóng xong uống nước, Phương Nhạc mới nhẹ nhàng nói với Phan Đại Châu: “Vẫn luôn chưa nói với mày, tao và Trần Hề đang yêu nhau.”
Phan Đại Châu ngửa đầu đổ nước ùng ục được một nửa, nghe vậy cậu chàng khựng lại một chút, tiếng ùng ục tạm dừng, cậu ngẩng đầu liếc nhìn Phương Nhạc, thấy anh vừa uống nước, vừa bấm điện thoại, yết hầu của Phan Đại Châu lăn lăn, tiếng ùng ục tiếp tục, thu hồi tầm mắt không dao động mà uống hết non nửa chai nước còn lại.
Phương Nhạc không nghe thấy câu trả lời, ngước mắt nhìn cậu một cái, Phan Đại Châu uống nước xong, sảng khoái lau miệng, thở dài nói: “Người anh em, mày lại điên rồi à?”
Phương Nhạc không hiểu nổi: “Cái gì?”
“Câu “tao và Trần Hề đang yêu nhau”, mày nghe thấy câu này có quen không, ngày điền nguyện vọng thi đại học, mày quên rồi à? Hôm đó mày nói câu y như đúc với tao, biết câu chuyện cổ tích “cậu bé chăn cừu” không? Tao còn tin được mày à?”
Phương Nhạc: “…”
“Tao thấy bệnh này của mày không ổn rồi, vốn cho rằng mày đã khỏi hẳn, sao bây giờ lại tái phát, có muốn tìm bác sĩ khám không?” Phan Đại Châu đề nghị.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play