Con đường mòn nhỏ này thật sự hẻo lánh.
Khuôn viên trường đại học Hà được xây dựng ven bờ sông, trong trường có vài hồ nước lớn, sự sống sinh ra từ nước cho nên thảm thực vật trong trường đều tươi tốt, hoa đua nhau khoe sắc. Mỗi một mùa hoa nở, trong trường còn mở cửa, phần lớn mọi người sẽ đặt trước lịch vào trường để đi dạo ngắm hoa.
Điều kiện trong trường cũng rất tốt, ban đêm ánh đèn trong trường giống như những ngọn đèn neon của thành phố, cũng là một phần quan trọng trong việc tô điểm cảnh đẹp trong trường, vì thế Trần Hề đã rất vất vả mới có thể tìm được một nơi có đèn đường mà không có người như thế này, tìm được một con đường mà không ai quan tâm cũng xem như rất có lòng rồi.
Trần Hề nói xong, bốn phía xung quanh lại không có tiếng của người khác, xung quanh chỉ còn tiếng ve kêu, khiến cho một góc tối tăm này không đến mức giống như hư không.
"Sao anh không nói gì thế?" Cuối cùng Trần Hề không nhịn được nói.
"... Anh nghĩ là em chưa nói hết." Phương Nhạc hắng giọng: "Nói xong rồi?"
"Nói xong rồi." Trần Hề nói.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT