Phan Đại Châu quả thực đã nói Trần Hề không rảnh, trước khi cậu đề cập đến việc này với Liêu Tri Thời, cậu đã hỏi Phương Nhạc, vậy Trần Hề có đến không?
Đó là chuyện xảy ra đêm qua, lúc ấy Phan Đại Châu ngồi trong quán nướng gọi video cho Phương Nhạc.
Mùa mận vàng của Hà Xuyên đã qua, mùa mận vàng năm nay vô cùng qua loa, mưa to chưa được mấy lần, nhiệt độ cao như tên phạm tội vô pháp luật, thấy không có sự uy hiếp của mưa, mỗi ngày nó đều kiêu ngạo lêu lổng trong thành phố này, ai cũng sợ nó.
Quán nướng của Phan Đại Châu nổi lửa gần nửa tháng, không chịu được cái nóng kiêu ngạo này, tối hôm qua buôn bán ế ẩm, đoán chừng khách hàng đều trốn trong phòng điều hòa rồi. Phan Đại Châu rảnh rỗi không có việc gì làm, tay cầm quạt quạt gió gọi video cho Phương Nhạc, cuộc gọi video đầu tiên Phương Nhạc cúp máy, Phan Đại Châu cố gắng không ngừng nghỉ, lại gọi tiếp cuộc thứ hai, lúc này Phương Nhạc mới nhận máy.
“Rảnh quá? Còn gọi video cho tao?” Sườn mặt của Phương Nhạc xuất hiện trong màn hình.
Phan Đại Châu trợn to hai mắt, muốn xem tình hình xung quanh Phương Nhạc, “Tao chỉ muốn kiểm tra bất ngờ, gần đây mày cứ nói bận bận bận, không chơi bóng cũng không tới chỗ tao ăn BBQ, ai biết mày nói thật hay giả, tao chỉ muốn xem xem rốt cuộc mày đang làm gì thôi.”
Lúc ấy Phương Nhạc đang lái xe, điện thoại để trên giá đỡ điện thoại trên xe, màn hình chiếu vào sườn mặt anh, anh nghe vậy mà cạn lời, Trần Hề còn chưa từng điều tra anh, Phan Đại Châu lại không tin tưởng anh như vậy, luôn miệng tới điều tra.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT