Trần Hề bất đắc dĩ, ngoan ngoãn phối hợp với Phương Nhạc tiến hành một hỏi một đáp, càng trả lời, Trần Hề càng trở nên bình tĩnh. Phương Nhạc liên tục nhấn giữ máy ghi âm, tối nay thu hoạch được không ít, anh hài lòng khóa màn hình điện thoại di động, Trần Hề dựa vào đầu giường, không nhịn được nói: "Phương Nhạc, anh trẻ con thật đó."
Phương Nhạc bình tĩnh nói: "Không tính là trẻ con, đảm bảo quyền lợi của mình mà thôi, ai bảo độ tin cậy của em tệ thế."
Trần Hề cãi không lại, mắt thấy đã sắp một giờ, Phương Nhạc cũng không muốn để Trần Hề thức nữa: "Được rồi, đi ngủ đi."
Phương Nhạc đứng dậy trở về phòng, lúc đi đến cánh cửa nhỏ, chân anh bỗng dừng lại, Trần Hề không nhìn thấy ánh mắt của anh, nhưng cảm giác được Phương Nhạc đang nhìn cánh cửa nhỏ kia.
Trước đó, Phương Nhạc trở về phòng lấy điện thoại, cửa nhỏ vẫn chưa đóng, Trần Hề nghĩ anh muốn về phòng ngủ, cửa không đóng cô cũng không để ý. Cô có ý thức an toàn cao, nhưng ý thức này không dùng trên người Phương Nhạc, Phương Nhạc quá chính trực, đương nhiên cô tin tưởng anh tuyệt đối, căn bản không nghĩ đến những chuyện khác.
Trần Hề nghĩ Phương Nhạc không muốn đóng cửa, nhưng lo lắng cho cô, cho nên cô nói: "Không sao đâu, có thể mở cửa ngủ."
Phương Nhạc quay đầu lại, giống như muốn nói gì đó.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play