Xém chút nữa Phan Đại Châu phun hết nước nho từ trong miệng ra.
"Mày nói cái gì?" Cậu nhích cái mông đến gần, dựa sát vào Phương Nhạc, không thể tưởng tượng nổi nói: "Mày có nhớ không, mới có một giờ trước thôi, tao nói với mày chuyện Mã Dư Kiệt muốn xem mắt Trần Hề, mày nói gì với tao nhớ không?"
Phan Đại Châu diễn, cậu đưa mắt nhìn xuống, đáng tiếc tròng kính ngăn cản, tầm mắt cậu thay đổi không đủ rõ ràng, đồng thời hạ thấp giọng, bắt chước giống y như anh nói: "Mày nói với tao nhiều thế làm gì?" bắt chước xong, còn đưa mắt nhìn người trong cuộc, không hề nể mặt mà phán xét: "Bây giờ mới qua một tiếng, mặt mày đau không, anh em của tao?"
Vẻ mặt Phương Nhạc đã bình tĩnh như thường: "Đây là hai chuyện khác nhau."
Phan Đại Châu: "Sao lại là hai chuyện khác nhau rồi?"
"Mã Dư Kiệt và người của lớp mười ba cùng một người sao?"
"Mày chia rõ ràng thế này là không đúng rồi." Phan Đại Châu nói: "Đều liên quan đến Trần Hề cả, đây không phải là cùng một chuyện rồi sao?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play