Ngày mai và bất ngờ luôn là thứ không bao giờ biết trước được.
Đại Tráng làm xong chuyện tốt thì cực kỳ hài lòng rời đi trước, Trần Hề và Phương Nhạc thì như hai cây cọc gỗ đứng yên bất động tại chỗ.
Một chiếc xe hơi đang vùn vụt lướt ngang qua, làm văng một mảng nước lớn lên ven đường, bọt nước giống như lưỡi dao sắc bén mà bay lượn, va chạm cùng với những hạt mưa to trên bầu trời rơi xuống, khó mà phân biệt được rơi xuống trên đất, bất phân thắng bại, rồi biến mất.
Lúc trước hai người cầm ô đi theo cạnh nhau, quãng đường còn lại thì hai người lại tách nhau ra một khoảng, hai người đều ướt đẫm nửa bên người. Một đường yên lặng về đến nhà, Trần Hề mở cửa, dù đi mưa được Phương Nhạc bỏ vào trên khung cửa, thay giày xong, Phương Nhạc xách trái cây đi đến phòng bếp, đi chưa được mấy bước, Phương Nhạc thấy sức nặng trên tay bỗng nhẹ bớt đi. Chắc do trên trái cây có mấy nhánh cây chọc thủng túi nhựa, nên không đựng được nữa mà nứt ra, đùng đùng mấy tiếng, trái cây lăn đầy trên đất, sau tiếng rớt đồ này thì yên lặng, giống như một giọt nước mưa cuối cùng từ trên trán rơi xuống đã phá hỏng tầng cửa sổ giấy mỏng manh kia, cửa sổ giấy yếu ớt không thể chống đỡ được, không chống đỡ được đến điểm cuối cùng thì vào giờ khắc này, cuối cùng nói cũng bị rách đi.
"Không giả vờ nữa sao?" Phương Nhạc nói.
Đến rồi, Trần Hề thở dài: "Tôi giả bộ cái gì?"
Phương Nhạc nói: "Em nhìn tôi như thế có phải giống như đang xem phim không, cảm thấy thú vị lắm sao?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play