Phó Đình Xuyên quay lại, duỗi tay ôm Khương Lạc Lạc vào trong lòng ngực, xoa tay nhỏ mềm mụp của cậu chơi: “Không phải thứ ba sao?”
“Ban ngày tuyên dâm quả nhiên dễ dàng làm con người ta hồ đồ mà.”
Đầu kia điện thoại than thở một tiếng: “Phó tổng, hôm nay là thứ ba.”
Cúp điện thoại, Phó Đình Xuyên nhìn ngày trên lịch, nhíu mày.
Ký ức của hắn vẫn luôn ở buổi tối chủ nhật.
Ở tiệc xã giao uống chút rượu, trở về ôm tình nhân nhỏ của hắn làm chút chuyện say rượu loạn tính.
Sau đó chính là hiện tại, thứ ba.
Ký ức vào thứ hai của hắn đâu?
Phó Đình Xuyên nhéo giữa mày, nhìn về phía Khương Lạc Lạc: “Ngày hôm qua tôi đã làm gì?”
Khương Lạc Lạc ngồi dậy cùng hắn, vẻ mặt đặc biệt nghiêm túc: “ Sáng hôm qua anh ở nhà cùng tôi chơi một lát, buổi chiều liền đi đến công ty, anh không nhớ rõ sao?”
Mỉm cười ngọt ngào nhìn Phó Đình Xuyên đi xuống lầu, Khương Lạc Lạc “Bang” một tiếng đóng cửa, nhịn không được mà mắng: “Hắn là Teddy thành tinh sao?”
“Hệ thống xuyên nhanh này của các người thật không đứng đắn? Các người không phải là hệ thống sắc trong truyền thuyết chứ? Sao tôi cảm thấy vai ác này không đáng tin cậy vậy?”
“Trong đầu ngoại trừ chuyện đó ra, hình như không có chuyện khác.”
Hệ thống trầm mặc một lát: 【 thật có hại cho…… đàn ông……】
Lần đầu tiên Khương Lạc Lạc nghe được cảm giác bất đắc dĩ từ âm thanh máy móc không gợn sóng.
Nếu hệ thống có hình dáng con người thì nó nhất định có hình tượng ngậm điếu thuốc nhìn trời……
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT